Hai chiều ý kiến về cựu TBT Đỗ Mười
·
1 giờ trước
Nhà quan sát nói với
BBC rằng ông Đỗ Mười để lại di sản là công cuộc 'cải tạo công thương' khốc
liệt trong khi chuyên gia bảo ông Mười "có tính cầu thị".
Ông Đỗ Mười, sinh ngày
2/2/1917), tên thật là Nguyễn Duy Cống. Ông làm Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt
Nam từ tháng 6/1991 đến tháng 12/1997.
Sau đó ông làm Cố vấn
Ban Chấp hành Trung ương Đảng.
Trong lúc mạng xã hội
nhôn nhao thắc mắc về sức khỏe của ông Đỗ Mười, thì hôm 21/9, báo Dân Việt đưa
tin: "Một thành viên của Ban Bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ Trung ương
cho biết, cựu Tổng bí thư Đỗ Mười đang được điều trị tại Khoa Điều trị tích
cực, Bệnh viện Trung ương Quân đội 108."
Đánh tư sản mại bản
Về di sản của cựu Tổng
bí thư Đỗ Mười, hôm 24/9, trả lời BBC văn phòng Bangkok, Giáo sư, nhà nghiên
cứu Nguyễn Khắc Mai, cựu Vụ trưởng Nghiên cứu, Ban Dân vận Trung ương Đảng,
hiện sống ở Hà Nội nói:
"Một trong hai sự
kiện nổi trội liên quan đến ông Đỗ Mười (cùng với việc dự Hội nghị Thành Đô)
là chủ trương đánh tư sản hay còn gọi là "cải tạo công thương
nghiệp".
"Theo như tôi
hiểu, ông làm điều này rất hung hăng vì học vấn ít, và cuồng tín cao."
"Hệ lụy của việc
cải tạo công thương nghiệp rất bi thảm, khốc liệt, để lại tai họa rất lớn cho
dân tộc."
"Nhưng có vẻ là
trong nhiều năm ông Đỗ Mười tự hào về mình đã làm được việc kinh thiên động
địa."
"Đến lúc cuối
đời, ông không có vẻ gì ăn năn, hối cải về sai lầm của mình cả."
Về việc đánh tư sản của
Tổng bí thư Đỗ Mười, nhà báo Huy Đức viết trong cuốn Bên Thắng Cuộc:
"Công cuộc cải
tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh" ở miền Nam, tiến hành từ sau 1975,
đã cải tạo 3.560 cơ sở tư bản tư doanh công nghiệp, trong đó có 1.354 cơ sở của
tư sản mại bản bị công hữu hóa, tịch thu, 498 cơ sở bị chuyển thành công tư hợp
doanh; chuyển 5.000 tư sản thương nghiệp sang sản xuất; chuyển chín vạn tiểu
thương sang sản xuất; sử dụng 15.000 người vào mạng lưới thương nghiệp xã hội
chủ nghĩa."
"Sau Cải tạo,
dưới dạng kinh tế quốc doanh và công tư hợp doanh, Nhà nước nắm: 100% ngành
năng lượng; 45% ngành cơ khí; 45% ngành xay xát lương thực; 100% ngành bia,
nước ngọt, bột ngọt, thuốc lá; 45% trong các ngành chế biến đường, dầu thực
vật; 60% ngành dệt; 100% ngành sản xuất giấy; 80% ngành sản xuất bột giặt, xà
phòng. Thương nghiệp quốc doanh nắm 80% nguồn hàng công nghiệp; 92% số xã trên
toàn miền Nam có hợp tác xã mua bán."
"Ông Võ Văn Kiệt
thừa nhận: "Lúc đầu, tôi cũng cứ tưởng cải tạo tư sản sẽ khác với cải cách
ruộng đất, một sai lầm mà những người ở miền Nam chúng tôi nhắc nhau phải
tránh. Nhưng, tiến hành rồi mới thấy, cách cải tạo tư sản thương nghiệp mà anh
Đỗ Mười làm, cũng không khác gì đánh tư sản mại bản nhưng tràn lan hơn,"
nhà báo Huy Đức viết trong cuốn sách nêu trên.
Đối ngược với Võ Văn Kiệt
Cũng trong hôm 24/9,
Luật sư Vũ Đức Khanh, nhà hoạt động và quan sát chính trị, xã hội Việt Nam từ
Ottawa, Canada, nói với BBC:
"Đối với nhiều
người dân thành thị miền Nam, ông Đỗ Mười được nhắc đến như một "hung thần"
của tiềm lực kinh tế của xã hội miền Nam trong những năm hậu chiến
1975-1985."
"Từ gốc trung
nông, không có trình độ và kiến thức chuyên môn về kinh tế nhưng nhờ tinh thần
"đấu tranh giai cấp" cao độ và triệt để, ông đã được cất nhắc vào
chức vụ Thứ trưởng và sau đó là Bộ trưởng Bộ Nội thương những năm 1956,
1958."
"Trong suốt trên
20 năm công tác trong lãnh vực kinh tế tài chính, thành tích lớn nhất cũng như
có thể tạm gọi là "di sản" của ông là một nền kinh tế Việt Nam hoàn
toàn bị kiệt quệ, lụn bại dẫn đến việc "Đổi mới" năm 1986."
"Đặc biệt, năm
1977, với tư cách phó thủ tướng kiêm nhiệm trưởng ban Cải tạo Công thương
nghiệp Xã hội Chủ nghĩa, phụ trách vấn đề cải tạo Công thương nghiệp tại miền
Nam, ông đã giáng một đòn chí tử lên những thành phần tư sản, tiểu tư sản và
tiểu thương miền Nam, triệt tiêu mọi tiềm lực kinh tế quốc gia mà phải đợi đến
đầu thế kỷ 21 mới lấy lại được phong độ."
"Vụ cải tạo Công
thương nghiệp năm 1977 dù là vô tình hay hữu ý nhưng phần nào do, nó đã đưa
"Hòn ngọc Viễn Đông" trở về thời kỳ đồ đá, đẩy hàng triệu người dân
miền Nam ra biển tìm đường vượt biên để cứu mạng."
"Cũng may là
Gorbachev đã quyết định thay đổi làm "perestroika" nên Việt Nam mới
"đổi mới" được như hôm nay."
"Đỗ Mười là một
trong những khuôn mặt đại diện tiêu biểu nhất của cách mạng Việt Nam "đấu
tranh giai cấp" ở cuối thế kỷ trước. Ông cũng có thể được coi như là một
nhân vật đối ngược lại với cựu thủ tướng Võ Văn Kiệt, một kiến trúc sư của đổi
mới."
'Cầu thị'
Hôm 25/9, chuyên gia
Lê Đăng Doanh, người từng làm thư ký kinh tế cho văn phòng của cựu Tổng bí thư
Nguyễn Văn Linh, bình luận với BBC:
"Theo như tôi
hiểu, ông Đỗ Mười là Đảng viên thực hiện nghiêm túc các chỉ thị của Đảng."
"Chủ trương
"cải tạo công thương" là của tập thể lãnh đạo, còn những người khác
có chức vụ cao hơn ông ấy trong Đảng."
"Nếu những người
này không đồng tình thì mình ông ấy không thể làm gì được."
"Sau khi được bầu
làm Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng năm 1988, ông Đỗ Mười được ghi nhận gửi lời
chúc doanh nghiệp làm ăn phát tài, thực hiện đầy đủ chính sách cải cách tiền
tệ, chuyển đổi tỷ giá, phát triển kinh tế tư nhân..."
"Ông cũng là lãnh
đạo đầu tiên đi Nam Hàn mời gọi đầu tư vào Việt Nam."
"Nói như vậy để
thấy không nên quy trách nhiệm cá nhân cho ông Đỗ Mười vì đó là sai lầm của một
thời kỳ."
'Giai thoại'
Hồi tháng 4/2018, báo
VietnamNet viết: "Cựu Tổng bí thư Đỗ Mười là cán bộ lão thành cách mạng,
đã từng trải qua nhiều cương vị công tác, nhất là được tôi luyện, trưởng thành
qua các cuộc kháng chiến cứu nước và các giai đoạn xây dựng, phát triển kinh tế
- xã hội, bảo vệ tổ quốc."
"Trong suốt cuộc
đời hoạt động cách mạng phong phú của mình, dù trong lao tù của thực dân đế
quốc hay ngoài chiến trận, dù trong thời kỳ kháng chiến kiến quốc gian khổ hay
giai đoạn xây dựng và bảo vệ tổ quốc, ở cương vị công tác nào, đồng chí Đỗ Mười
luôn hoàn thành xuất sắc trọng trách trước đảng, Nhà nước và nhân dân, luôn giữ
vững khí tiết, phẩm chất của người cộng sản, luôn tận tâm, tận lực vì nước, vì
dân, vì bạn bè quốc tế. Đồng chí đã có nhiều đóng góp to lớn cho sự nghiệp cách
mạng của Đảng và nhân dân."
"Dưới thời Tổng
bí thư Đỗ Mười, có những câu chuyện làm nhân sự nghe cứ như giai thoại: Trước
Đại hội VIII (1996), ông Đỗ Mười cho gọi một vị phó thủ tướng tới bảo: "Kỳ
này tôi nghỉ anh thấy sao?". Vị phó thủ tướng, vốn là một trí thức lịch
lãm, chân thành hỏi lại: "Ai sẽ thay anh?".
Kết quả, ông bị loại
ra khỏi danh sách tái cử. Ông Đỗ Mười lại cho mời một nhà lý luận bảo thủ tới
và khi ông vừa dứt lời thì nhà lý luận này liền đập tay xuống bàn: "Trời
ơi, đất nước đang như thế này anh nghỉ làm sao được". Kết quả, nhà lý luận
giữ được ghế ủy viên Bộ chính trị.
Ngày 19-6-1996, tại
Hội nghị Trung ương 12 (Hội nghị trước khi Đại hội VIII bắt đầu), Tổng bí thư
Đỗ Mười đã yêu cầu Trung ương đưa vào danh sách đề cử ủy viên Bộ chính trị hai
nhân vật bị Hội nghị Trung ương 11 đưa ra và yêu cầu tái cử thêm hai ủy viên Bộ
chính trị quá tuổi, Đoàn Khuê và Nguyễn Đức Bình.
Tuy bị ba uỷ viên
trung ương phản ứng, khi ông yêu cầu "giơ tay biểu quyết", đa số
Trung ương phải "chấp hành" ý kiến của ông. Sau Đỗ Mười, không có
tổng bí thư nào có khả năng thô bạo với Trung ương như thế."
No comments:
Post a Comment