Saturday, October 5, 2019

Điều tra Trump-Ukraine: Đảng Dân chủ yêu cầu Nhà Trắng trình tài liệu


Điều tra Trump-Ukraine:
Đảng Dân chủ yêu cầu Nhà Trắng trình tài liệu
·         1 giờ trước
Các nhà lập pháp Hoa Kỳ thuộc đảng Dân chủ đã yêu cầu Nhà Trắng trình các tài liệu như một phần của cuộc điều tra luận tội của họ về Tổng thống Donald Trump.
Các tài liệu liên quan đến cuộc gọi giữa ông Trump và Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky vào ngày 25/7/2019.
Trong cuộc gọi, ông Trump đã thúc đẩy ông Zelensky điều tra đối thủ chính trị dân chủ hàng đầu của mình, Joe Biden.
Chúng tôi vô cùng tiếc vì Tổng thống Trump đã đặt chúng tôi - và cả quốc gia - vào vị trí này, nhưng hành động của ông đã khiến chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa ra trát đòi hầu tòa nàyCác nghị sỹ Dân chủ
Cuộc điều tra luận tội bắt nguồn từ cuộc điện đàm, được một người tố giác nêu ra vào tháng Tám.
Người tố cáo cáo buộc rằng ông Trump đã sử dụng gói viện trợ quân sự trị giá 400 triệu đô la cho Ukraine, vốn đã bị đình chỉ trước đó vào tháng Bảy, như một đòn bẩy để thuyết phục ông Zelensky. Nhà Trắng đã cung cấp gói viện trợ vào tháng Chín.
Ông Trump đã bác bỏ mọi hành vi sai trái, cáo buộc các đối thủ chính trị của ông là một "cuộc săn phù thủy".
Nhưng trong một động thái để tăng áp lực lên tổng thống, ba ủy ban Hạ viện dẫn đầu cuộc điều tra đã cho ông Trump thời hạn đến ngày 18 tháng Mười để bàn giao các tài liệu.
"Chúng tôi vô cùng tiếc vì Tổng thống Trump đã đặt chúng tôi - và cả quốc gia - vào vị trí này, nhưng hành động của ông đã khiến chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa ra trát đòi hầu tòa này", các nghị sỹ thuộc đảng Dân chủ viết trong thư gửi Nhà Trắng.
Trát hầu tòa - một mệnh lệnh yêu cầu trao bằng chứng - đã được các vị chủ tịch của các ủy ban giám sát, tình báo và đối ngoại đưa ra vào hôm thứ Sáu, 04/10/2019.
Thư ký báo chí Nhà Trắng Stephanie Grisham đã tìm cách hạ thấp tầm quan trọng của trát đòi hầu tòa này, nói rằng nó "không tạo ra thay đổi gì".
Một yêu cầu riêng về hồ sơ cũng đã được gửi tới Phó Tổng thống Mike Pence, trong đó đảng Dân chủ yêu cầu ông làm rõ "bất kỳ vai trò nào mà ông có thể đóng" trong cuộc điều tra về ông Trump với Ukraine.
Nếu đảng Dân chủ đi đến được việc luận tội ông Trump - bằng cách bỏ phiếu tại Hạ viện - một phiên bỏ phiếu sẽ được tổ chức tại Thượng viện.
Các thượng nghị sĩ sẽ phải bỏ phiếu để kết tội ông Trump với đa số 2/3 để loại ông khỏi chức vụ.
Nhưng kết quả đó được coi là không chắc chắn khi các đảng Cộng hòa của tổng thống kiểm soát Thượng viện.
Đảng Dân chủ đòi tài liệu gì?
Trong bức thư gửi Nhà Trắng, các ủy ban đã cáo buộc ông Trump "ngăn chặn" nhiều yêu cầu về các hồ sơ liên quan cuộc gọi ngày 25/7 của ông với ông Zelensky.
Bằng cách từ chối tự nguyện phát hành các tài liệu, đảng Dân chủ cho biết ông Trump đã "chọn con đường thách thức, cản trở và che đậy".
Việc không tuân thủ trát đòi hầu tòa sẽ dẫn đến "bằng chứng cản trở", đây cũng là một hành vi phạm tội không thể chối cãi, các ủy ban cảnh báo.
Phản ứng mới nhất là gì?
Hôm thứ Sáu, 04/10, ông Trump nói rằng đảng Dân chủ "thật đáng tiếc đã có lá phiếu" để luận tội ông, nhưng dự đoán ông sẽ giành chiến thắng trong một phiên tại Thượng viện do đảng Cộng hòa lãnh đạo.
Hầu hết những người Cộng hòa đang đứng sau lưng ông Trump, mặc dù hai thượng nghị sĩ đảng Cộng hòa đã lên tiếng chống lại tổng thống.
Mitt Romney của Utah đã gọi hành động của tổng thống là "kinh hoàng" vào hôm thứ Sáu.
Phát biểu của ông được đưa ra một ngày sau khi ông Trump công khai kêu gọi Ukraine và Trung Quốc điều tra ông Biden và con trai ông, Hunter.
Không có bằng chứng về hành vi sai trái của Hunter Biden, người từng phục vụ trong hội đồng quản trị của công ty khí đốt Burisma của Ukraine cho đến đầu năm nay.
Cùng ngày, các tin nhắn văn bản do đảng Dân chủ Quốc hội công bố cho thấy các quan chức Mỹ làm việc như thế nào để thúc đẩy tổng thống Ukraine mở cuộc điều tra công khai về ông Biden.
Có thể có người tố giác thứ hai?
Khi cuộc điều tra diễn ra nhanh chóng về ông Trump leo thang, có nhiều tin tức nói về một quan chức tình báo thứ hai đang xem xét việc khiếu nại chống lại tổng thống.
Tờ Thời báo New York nói quan chức giấu tên này có "nhiều thông tin trực tiếp hơn" về các sự kiện xung quanh cuộc gọi điện thoại của ông Trump với ông Zelensky.
Michael Atkinson, tổng thanh tra của cộng đồng tình báo, đã phỏng vấn quan chức này để chứng thực các cáo buộc của người tố giác ban đầu, tờ báo đưa tin.
Với người tố giác ban đầu, được đưa tin là một quan chức CIA, không trực tiếp chứng kiến cuộc gọi, lời khai của một quan chức thứ hai có thể chứng minh giá trị đối với cuộc điều tra của đảng Dân chủ.
Bốn câu hỏi nhanh về vụ Trump-Ukraine:
Vì sao ông Trump bị điều tra?
Một người tố giác cáo buộc ông ta đã sử dụng "quyền lực chức vụ của mình để thu hút sự can thiệp từ một quốc gia nước ngoài trong cuộc bầu cử năm 2020 của Hoa Kỳ", bằng cách yêu cầu Ukraine điều tra đối thủ chính của mình, Joe Biden.
Đây có phải là bất hợp pháp?
Nếu đây là những gì ông đã chứng minh là đã làm, thì đúng vậy: việc yêu cầu các thực thể nước ngoài giúp đỡ để giành chiến thắng trong một cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ là bất hợp pháp. Ông Trump nói rằng đó là một cuộc săn phù thủy, bới lông tìm vết và ông không làm gì sai.
Điều gì có thể xảy ra tiếp theo?
Nếu Hạ viện do đảng Dân chủ kiểm soát bỏ phiếu luận tội ông Trump, sẽ có một phiên tòa tại Thượng viện.
Ông Trump có thể bị phế truất?
Một cuộc bỏ phiếu tại Thượng viện cần đa số 2/3 để kết án, nhưng đảng Cộng hòa của ông Trump kiểm soát Thượng viện nên điều đó khó xảy ra. Và cuộc điều tra của Công tố viên đặc biệt Mueller nói rõ rằng bạn không thể buộc tội một đương kim tổng thống phạm tội.


Cuộc đời đầy bi đát của nhạc sĩ Trúc Phương


Cuộc đời đầy bi đát của nhạc sĩ Trúc Phương

Nhạc sĩ Trúc Phương được mệnh danh là “ông hoàng dòng nhạc bolero”. Thế nhưng, người nhạc sĩ tài hoa có một cuộc sống đầy bi đát, hoàn toàn tỉ lệ nghịch với sự nổi tiếng, “giàu có” trong âm nhạc.
Nhạc sĩ Trúc Phương qua đời năm 1995, do bệnh sưng phổi, hậu quả của những năm dài sống trong đói khổ. Trong 62 năm ở trọ trần gian, ông cho ra đời gần 100 ca khúc có giá trị.
Nhạc của Trúc Phương có một vị trí không thay đổi, luôn làm say mê công chúng. Mỗi ca khúc ông viết đều sâu lắng, dễ nghe, dễ thuộc và ai cũng có thể hát được… nên lan tỏa. Bình dân nhưng vẫn không kém đi sự sang trọng. Từng ca từ, giai điệu được tác giả trau chuốt, chọn lọc.
Các ca khúc của ông đã chắp cánh thành công cho nhiều thế hệ ca sĩ như: Thanh Thúy, Duy Khánh, Giao Linh, Phương Dung, Thanh Tuyền, Chế Linh, Nhật Trường, Tuấn Vũ, Đan Nguyên…
Đến nay, những Nửa đêm ngoài phố, Thói đời, Buồn trong kỷ niệm, Ai cho tôi tình yêu, Tàu đêm năm cũ, Đôi mắt người xưa, Người xóm cũ, Sau những lần gối mỏi, Mưa nửa đêm… mang đầy tâm sự buồn của chính tác giả, vẫn tiếp tục vang lên từ mọi ngõ ngách, trên các sân khấu ca nhạc, được những ca sĩ tên tuổi hát.
Tất cả bài hát như một định mệnh đầy đau khổ, đo ni đóng giày cho ông sau này
Tuy ngự trên đỉnh cao danh vọng, nhưng những năm cuối đời, nhạc sĩ Trúc Phương lâm vào tình trạng không nhà, gia đình tan nát, lang thang đói rách khắp Sài Gòn. Đó thật sự là một bi kịch đối với một nhạc sĩ nổi tiếng như ông.
Lúc sinh thời, ông từng chua chát: “Nhiều bài hát tôi sáng tác, như đã tiên đoán cho số phận của tôi sau này”. Đơn cử là bài Thói đời, lời bài hát như vận vào những năm cuối đời của ông trong cảnh trắng tay, đói rách… bị bạn bè khinh khi, người yêu lừa dối, tình đời bạc bẽo.
Đường thương đau đày ải nhân gian
Ai chưa qua chưa phải là người
Trông thói đời cười ra nước mắt
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu
Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao…
Biến cố đưa đẩy nhạc sĩ Trúc Phương xuống hố sâu đau khổ, là khi hạnh phúc gia đình tan vỡ, cũng như một định mệnh đã được ông tiên đoán trước trong tác phẩm Buồn trong kỷ niệm nổi tiếng. Lúc còn sống, ông từng chia sẻ điều này:
“Lúc đó tâm hồn của tôi trong sáng vô cùng. Tôi đang ở độ tuổi yêu, chưa có một tình yêu nào vẩn đục tâm hồn cả. Thành thử, các tác phẩm tôi sáng tác lúc đó trong sáng lắm.
Bài Buồn trong kỷ niệm, tôi viết trong tâm trạng vô cùng hạnh phúc. Lúc đó tôi mới lấy vợ, mới có đứa con gái đầu tiên, được chừng 2-3 tháng tuổi. Tôi đang ngụp lặn trong hạnh phúc. Tôi viết bài đó, không hiểu sao tôi viết, như lời tiên tri cho mối tình của tôi, báo trước cho tôi sẽ có một ngày tôi nhìn về kỷ niệm, bằng nỗi buồn, đổ vỡ”.
Từ khoảng thập niên 1980, ông bắt đầu chuỗi ngày sống trong chật vật, thiếu thốn, ngủ đầu đường xó chợ. Nhạc sĩ Trúc Phương kể về những ngày tháng đau khổ nhất của cuộc đời mình trong cảnh màn trời, chiếu đất: “Sau những biến cố của cuộc đời, tôi phải sống một thời gian kiểu du cư, nay đây mai đó, bèo dạt mây trôi. Nếu đói thì không đói ngày nào, nhưng mà nói no thì chưa được ngày nào gọi là no. Lững lững, lờ lờ như thế. Tôi không có mái nhà, lúc đó thì chuyện vợ con cũng tan nát rồi”.
Do không giấy tờ tùy thân, không thể đăng ký tạm trú, người nhạc sĩ rất khó vào nhà bạn bè, xin tá túc dăm ba bữa. Ông tâm sự:
“Tôi sống nhờ nhà bạn bè. Khốn nỗi bạn bè cũng có hoàn cảnh bi đát, khổ sở. Không ai đùm bọc ai được. Thêm nữa, bạn bè không dám chứa tôi trong nhà, bởi vì tôi không có giấy tờ tùy thân. Tôi chẳng có thứ gì trong người cả… Họ sợ mai kia mốt nọ, chính quyền hỏi, tôi không có gì trình ra. Khổ như thế”.
Thời đó, Sài Gòn vẫn còn những chuyến xe lam. Bến xe miền Tây vẫn còn nhộn nhịp những chuyến xe đò. Ban ngày, không biết làm gì, nhạc sĩ Trúc Phương lang thang thành phố cho mau hết ngày, đêm đến ra bến xe tìm chỗ đặt lưng.
“Muốn ngủ cho an thân, tôi nghĩ ra được một cách: Tìm nơi nào có khách vãng lai, tôi chui vào ngủ với họ để tránh bị kiểm tra giấy tờ. Ban ngày thì lê la trong thành phố. Đến đêm phải ra xa cảng (Bến xe Miền Tây), thuê một chiếc chiếu, thế chân 1 đồng. Ngủ đến sáng, xếp chiếu trả cho người ta, lấy tiền thế chân về. Một năm tôi ngủ ở xa cảng đến 9 tháng như vậy”, ông nói.
“Hôm nào có tiền đi xe lam, tôi ra sớm, chừng 5 giờ chiều có mặt ngoài đó thì còn có chỗ lịch sự, tương đối vệ sinh để trải chiếu năm. Hôm nào ra trễ, chỗ tốt, sạch, vệ sinh… bị người ta giành hết rồi, tôi phải trải chiếu gần chỗ người ta đi tiểu. Cũng phải nằm thôi, vì nếu đi chỗ khác sẽ bị kiểm tra giấy tờ tức khắc, mình sẽ bị bắt do không có giấy tờ để trình”, nhạc sĩ kể về nơi đặt lưng hàng đêm.
Người nhạc sĩ chua chát: “Tôi sống trong những ngày bi đát. Lẽ ra tôi nên buồn với hoàn cảnh như thế. Nhưng tôi không bao giờ buồn. Tôi nghĩ: Thôi, còn sống cho tới bây giờ, âu đó cũng là một chất liệu cho sau này, nếu tôi còn viết nhạc được nữa”. Câu nói của ông hoàn toàn linh ứng với hai câu kết trong bài Thói đời mà ông viết lúc còn trên đỉnh cao danh vọng: “Đoạn buồn xa ta đã đi qua/Ngày vui tới ta vẫn chờ”.
Chịu không nổi cảnh màn trời chiếu đất, đói khát. Tìm về “bóng mát” mẹ già
Sống đói khát, ngủ bờ, ngủ bụi năm dài tháng rộng, ông cũng không còn đủ sức chịu đựng nữa.
Theo lời ông thì: “Bẵng đi một thời gian, tôi thấy sống ở thành phố không nổi nữa. Cái ngủ thì như thế, còn cái ăn thì sao? Tôi không có việc làm, không có một nguồn thu nhập nào cả. Thế là sống kiểu ngửa tay nhờ bạn bè. Ngửa tay là kiểu ngửa tay lịch sự ấy, chứ không phải ăn xin. Gặp bạn bè uống nước vui vẻ, trò chuyện dăm ba câu, tôi khều người ta: “Ê, coi cho 5 đồng, 3 đồng gì coi?”.
Lúc đầu bạn bè còn nể nang, có thằng dúi cho 10 đồng, có thằng dúi cho 5 đồng. Nhưng mà gặp nhiều lần quá, bị ông Trúc Phương cứ khều hoài, bạn bè cũng bực mình, không cho nữa. Những ngày tôi ăn xin kiểu trí thức như thế, khổ lắm”.
Và ông đã tìm về quê ở Cầu Ngang (Trà Vinh), quấy quá cháo rau với mẹ già: “Tôi nghĩ, phải tìm về mẹ, tìm bóng mát che chở của mẹ. Nhạc sĩ Y Vân nói tình mẹ bao la, rất đúng”.
“Mẹ tôi khổ quá. Một bà mẹ quê, mua bán nhỏ ngoài chợ. Mua con gà ở đầu chợ, xách xuống cuối chợ bán, lời chỉ được 1 đồng, 2 đồng. Mẹ tôi già yếu nhưng vẫn phải tần tảo nuôi thằng con đã 50 tuổi đầu”, nhạc sĩ nói về nỗi xót xa trước cảnh mẹ già phải nuôi mình trong cảnh cùng đường.
Thế nhưng, ông không chịu quanh quẩn ở nhà, tiếp tục rong ruổi cho quên đi đau khổ. Ông đi đến nhiều miền quê, sống bần hàn.
Những nơi ông đặt chân đến, người nông dân chất phác rất mê mẩn những ca khúc: Nửa đêm ngoài phố, Tình thắm duyên quê, Mưa nửa đêm… Họ vẫn mường tượng tác giả phải là một người rất sang trọng, hào hoa, chứ không phải ông già có bộ dạng thảm não, hom hem, quần áo xốc xếch đang ngồi trước mặt mình.
Nhạc sĩ kể về một kỷ niệm buồn: “Có một lần, một ông bạn mời về quê ổng chơi. Nhà ổng ở một nơi heo hút, xa xôi lắm. Tôi nghĩ rằng nơi đó, bóng dáng văn minh gần như chưa tới. Bà con nhà quê thường hiếu khách, hay làm gà vịt đãi nhau bữa cơm. Trong lúc ăn cơm thì hàng xóm cũng qua chơi.
Ông chủ nhà hãnh diện, giới thiệu tôi với mọi người: Đây là ông nhạc sĩ Trúc Phương! Mấy ông kia cũng gật gật, nhưng không ai tỏ ra vẻ tin ông ngồi trước mặt mình là ông Trúc Phương cả. Người ta cứ nghĩ ông Trúc Phương phải trắng trẻo, lịch sự, đi xe hơi. Ông Trúc Phương nổi tiếng như vậy, làm sao lại vắt quần ngang cổ, lội ruộng đi xuống tới đây?
Họ nể ông chủ nhà, không nói gì. Tiệc tan, tôi nghe họ nói xầm xì: Thằng cha đó mạo danh ông Trúc Phương”.
Người nhạc sĩ rất bình thản với cuộc đời lận đận, cô đơn của mình: “Thật ra đối với cá nhân, tôi không hề có hạnh phúc gì. Trong tình yêu, tôi thất bại rất lớn. Vấn đề vợ con, càng bi thảm hơn. Tôi hoàn toàn không có một hạnh phúc nào cho riêng mình”.
“Hạnh phúc lớn của tôi là từ khán thính giả hâm mộ. Họ cho tôi hạnh phúc rất lớn, là nguồn khích lệ để tôi viết. Do đó, tôi cám ơn những người yêu mến tôi, tác phẩm của tôi, đã khích lệ tôi có một sự nghiệp như bây giờ”, ông nói.
Xin cảm ơn đời là tác phẩm cuối cùng ông viết vào tháng 3/1995, trước khi từ giã dương thế chỉ vài tháng, như một lời tri ân cuộc đời đầy đau khổ, đẫm nước mắt.
Theo Petrotimes


BÀI 93: Dư Âm Đàn Hặc - Vũ Linh


BÀI 93: Dư Âm Đàn Hặc
Vũ Linh

Đảng Dân Chủ tuần qua đã làm một việc thật hấp tấp mà lại không tính kỹ hậu quả lớn khó lường. Coi như khối DC đã phóng một cái lao thật lớn, không có cách gì kéo ngược lại được nữa. Không thể có chiêu ‘hồi mã thương’ được. Bây giờ lao đã phóng, đành phải nhắm mắt đưa chân, theo lao thôi. Tới đâu thì tới.
       Hấp tấp thì có, nhưng ngạc nhiên thì không.
Từ gần 3 năm nay, phe DC đã loay hoay tìm đủ cách để lật đổ TT Trump, nhưng tất cả mọi cố gắng đều thất bại. Ngay cả cái đòn ‘thông đồng với Nga’ mà phe DC đặt hết kỳ vọng vào, cuối cùng cũng thành mây khói khi công tố Mueller kết luận không có thông đồng gì ráo sau hai năm điều tra tốn đâu 40 triệu, coi như tiền thuế của dân vứt qua cửa sổ để phục vụ nhu cầu phe đảng của đảng DC. Cuống cuồng không biết phải làm gì, nhất là khi chỉ còn có hơn một năm nữa là bầu tổng thống trong khi phe DC chẳng thấy có người nào nổi bật, mà trái lại đều có vẻ dưới cơ TT Trump, bất kể các thăm dò cho thấy bất cứ anh lái taxi nào vỗ ngực nhận là đảng viên DC ra tranh cử tổng thống cũng đều hạ TT Trump được hết.
Nếu các thăm dò đều chính xác thì bà Hillary giờ này đang cười tươi như hoa trong Tòa Bạch Ốc chứ không phải mếu máo phân trần và đổ thừa từ cả ba năm nay.
Đàn hặc như là cái phao mà đảng DC cần phải thổi lên và bám vào bằng mọi giá, nhưng họ loay hoay vì chẳng biết đàn hặc dựa trên tội gì.
Bất ngờ cái gọi là xì-căng-đan Ukraine nổ bùng ra. Câu chuyện ‘thổi còi báo động’ về một cuộc điện đàm của TT Trump vừa nổ ra, họ hấp tấp mở cuộc ‘điều tra chuẩn đàn hặc, ngay khi chưa một người nào đọc được báo cáo thổi còi hay bản ghi chép chính thức của cuộc điện đàm để hiểu rõ câu chuyện. Rồi hùng hục đi tìm bằng chứng để chính danh hóa kết luận đã có của họ. Bức hoạt họa dưới đây nói lên rõ nhất hành động của đảng DC:

Để rồi sau khi báo cáo thổi còi và văn bản cuộc điện đàm được công bố thì cố tìm cách chẻ sợi tóc làm bốn, cắt từng chữ, từng dấu phẩy để phân bua và biện minh cho bản án đã được phán trước.
Rồi gánh xiếc điều trần lại tưng bừng ra mắt lại, như là màn ‘moi rác tìm sâu’ mới. Càng nhiều người bị lôi ra điều trần càng nhiều hy vọng tìm ra rác, và càng chứng minh được là điều tra nghiêm chỉnh rất kỹ lưỡng.
Ở đây, có một chuyện không cơ quan nào của TTDC nhắc đến: trên nguyên tắc, việc mở cuộc điều tra này phải qua một biểu quyết của toàn thể Hạ Viện, nhưng bà Pelosi đã không tôn trọng thủ tục này, tự động ra chỉ thị cho 6 ủy ban đều do đảng DC kiểm soát mở cuộc điều tra ngay. TTDC và đảng DC loan tin có 220 dân biểu ủng hộ điều tra, nhưng chẳng ai biết tính chính xác của con số này. Con số thật sự có lẽ ít hơn nhiều nên bà Pelosi không dám cho cả Hạ Viện biểu quyết. TT Trump đã tuýt, thách thức bà Pelosi cho cả Hạ Viện biểu quyết.
 Câu chuyện lùng phù thủy lần này hấp tấp hơn điều tra thông đồng với Nga vì khi đó, các dân biểu DC ít ra còn ngồi yên chờ báo cáo của ông Mueller và đám luật sư thân DC của ông ta, tràn trề hy vọng sẽ có cả vạn bằng chứng truất phế, để rồi thất vọng và mất hết lý cớ đàn hặc. Bây giờ rút bài học, đàn hặc trước rồi đi tìm bằng chứng sau. Cái cày đi trước, con trâu đi sau.
Chính trị Mỹ bây giờ đã trở thành hoàn toàn mù quáng vì tính phe đảng, bất chấp luật pháp, bất chấp Hiến Pháp, bất chấp dư luận, bất chấp lý luận phải trái, bất chấp bằng chứng,… Mắt thì bịt nhưng miệng thì ngoác cho lớn để la làng khỏa lấp mọi tiếng nói của sự thật.
Trên nguyên tắc thì chỉ mới là một cuộc điều tra ‘chuẩn bị’ cho đàn hặc, có thể đưa đến đàn hặc nếu đủ yếu tố và bằng chứng, cũng có thể chìm xuồng, không đưa đến đàn hặc nếu không đủ bằng chứng. Điều tra chuẩn đàn hặc không phải là đàn hặc. Tương tự như cảnh sát điều tra xem có đủ yếu tố và bằng chứng để truy tố một nghi can không, khác xa với việc truy tố nghi can đó.
Trên thực tế, đàn hặc là một hành động chính trị, không phải pháp lý, nên vấn đề bằng chứng không quan trọng. Bằng chứng pháp lý chỉ là bình phong để che lấp đấu đá chính trị. Đàn hặc hay không sẽ được quyết định không phải bởi việc tìm ra bằng chứng cụ thể nào, mà sẽ tùy thuộc số phiếu mà đảng DC kiếm được trong Hạ Viện để biểu quyết đàn hặc.
Hiện nay, chỉ có chừng 25 dân biểu sẵn sàng đàn hặc. DC cần vận động thêm 193 dân biểu nữa cho đủ túc số 218 phiếu của Hạ Viện để chính thức đàn hặc. Thời gian ‘điều tra’ chính là thời gian vận động cho đủ phiếu chứ không phải để đi tìm bằng chứng tội phạm.
Ngay sau khi Hạ Viện mở cuộc điều tra mới, các dân biểu đã nghỉ họp –recess- hai tuần để họ về đơn vị giải thích và vận động hậu thuẫn của cử tri.
Có một tin động trời mới được New York Times xì ra có thể lật cẳng cuộc điều tra bốn vó lên trời là dân biểu Adam Schiff đã nhận được bản nháp báo cáo thổi còi cả tuần lễ trước khi báo cáo được ông ‘thổi còi’ chính thức nộp cho Tổng Thanh Tra bộ An Ninh Lãnh Thổ. Ba câu hỏi được đặt ra: 1) Tại sao ông Schiff lại nhận được báo cáo trước Tổng Thanh Tra và ông Schiff hoàn toàn im lặng về chuyện vi phạm thủ thục ‘thổi còi’ này? 2) Ông Schiff có giúp thảo hay sửa chữa báo cáo thổi còi không? 3) Tại sao ông thổi còi đã không ghi là đã nộp bản thảo cho ông Schiff.
Trước đó, ông Schiff đã nói không biết ông thổi còi là ai và chưa bao giờ gặp. Bị Washington Post công khai tố nói láo.
Bảo đảm một ngàn phần trăm phe CH sẽ đòi điều tra về sự toa rập này. Câu chuyện coi dzậy mà hình như hổng phải dzậy đâu các cụ ơi, khoan ăn mừng ‘ngày tàn của đế quốc ... Trump’!
Trong khi chờ đợi, ta xem qua những đòn mánh vận động và luận cứ ‘phải đàn hặc’ và ‘không thể đàn hặc’ của cả hai bên cho vui.
Bà Pelosi từ trước đến nay vẫn cầm cự không chịu tung ra chiêu đàn hặc mà cánh cực tả của đảng DC nhao nhao đòi hỏi từ ngày ông Trump... chưa tuyên thệ nhậm chức.
Bà thật sự muốn tránh đàn hặc vì sợ không đủ bằng chứng, sẽ gặp phản ứng ngược, sẽ khích động cử tri bảo thủ đi bầu ào ào để bảo vệ TT Trump? Hay bà cố tình thổi phồng sự ‘dụt dè’ của bà chỉ để chờ đợi một dịp tung ra cho đúng lúc, cho nặng ký hơn. Áp lực càng giữ lâu càng nổ mạnh.
Bà tuyên bố đàn hặc rất nguy hiểm, có thể khiến đảng DC mất thế đa số kiểm soát Hạ Viện qua năm 2021, nhưng vì quyền lợi tối thượng của đất nước nên đảng DC bất đắc dĩ phải chấp nhận thử thách và hy sinh nếu cần. Nghe mà muốn khóc giùm cho bà cáo già Pelosi.
Thực tế, trong chính trị Mỹ thời nay, chẳng có ma nào hy sinh cho quyền lợi tối thượng đất nước hết, cũng như chẳng có chính khách nào cần bằng chứng để kết tội đối lập, một thực tế áp dụng cho cả hai chính đảng. Những chuyện thần tiên loại này kể cho con nít lên 3 cũng không có đứa nào tin. Tất cả chỉ là chuyện đếm phiếu. Đếm phiếu trong quốc hội, và đếm phiếu cử tri.
Phe DC và TTDC đang rất ồn ào tố giác TT Trump, nhưng có một điều mà họ im re chưa nói ra: TT Trump đã vi phạm luật nào khi nói chuyện hay thậm chí yêu cầu Ukraine và Trung Cộng điều tra hành động tham nhũng của cha con cụ Biden? Luật số mấy của bộ luật nào? Kẻ này rất háo hức muốn biết.
TTDC cũng làm ồn ào việc vài ông CH đã ‘bỏ đảng’ quay qua ủng hộ đàn hặc TT Trump. Như ông Phil Scott, thống đốc CH của Vermont (TTDC quên không nhắc lại Vermont là tiểu bang thiên tả của cụ xã nghĩa Sanders), hay ông Tom Bossert mà TTDC dán cho nhãn hiệu ‘cựu cố vấn an ninh’ của TT Trump (TTDC cũng quên không nhắc lại ông này đã bị TT Trump cách chức nên quay qua chống TT Trump là chuyện dĩ nhiên), hay ông Mark Amodei của Nevada được TTDC tôn vinh như dân biểu CH đầu tiên ủng hộ đàn hặc (ngay sau khi TTDC loan tin, ông dân biểu này đã cải chính ngay, cho biết ông không ủng hộ đàn hặc, không ủng hộ điều tra chuẩn đàn hặc, mà ông chỉ muốn tìm hiểu thêm chi tiết về nội dung cuộc điện đàm của TT Trump với TT Ukraine thôi).
Điều tra đàn hặc TT Trump hay không thì chưa rõ, mà điều rõ ràng là cha con cụ Biden đang bị điều tra và tố giác loạn đả.
Ngay cả báo phe ta Washington Post cũng đã viết một bài tràng giang đại hải về kinh doanh của ông con Hunter Biden tại Ukraine cũng như với Trung Cộng. Bất kể kết luận có vẻ bao che cho cha con cụ Biden, kiểu điều tra này chính là việc TT Trump mong muốn được khui ra lại để dân Mỹ hiểu thêm về ‘thần tượng’ số một hiện nay của đảng DC.
Luật sư riêng của TT Trump, ông Giuliani đã lên TV, radio, và viết bài tố giác cha con cụ Biden không ngừng. Khiến cụ Biden phải cho ban bận động của cụ chính thức viết thư khiếu nại cho các đài TV chính như ABC, CBS, NBC, CNN, Fox, để yêu cầu TTDC không cho ông Giuliani đăng đàn tố cha con cụ nữa. Quý độc giả thử tưởng tượng TT Trump viết thư cho các đài TV trên để yêu cầu họ ngưng mời những tay kình chống ra trước màn hình để thoá mạ Trump xem phản ứng của TTDC sẽ như thế nào. Bảo đảm quý vị sẽ lủng lỗ nhĩ vì những tố cáo ‘tay độc tài Trump tìm cách bịt miệng truyền thông’ ngay.
Trong khi đảng DC xả ga tấn công tới bến bất kể thiếu bằng chứng, thì phe CH có vẻ dè dặt hơn, chống điều tra vì những lý do nguyên tắc.
Phe CH tô vẽ đàn hặc sẽ tạo chia rẽ trầm trọng không còn hàn gắn được nữa trong khối dân Mỹ, sẽ gây tai tiếng, mất mặt cho cả nước Mỹ khi cả thế giới ngồi xem tuồng hát bội ‘ma-dzê in USA’. Mà tất cả đều là dựa trên tính phe phái tột cùng chứ chẳng phải dựa trên một đại tội cụ thể có bằng chứng nào. Tựu chung cái báo cáo thổi còi chỉ toàn là những “nghe nói”, “được biết”, “dường như”, “có thể”, từ những người giấu tên và giấu luôn cả chức vụ. Trong khi những cáo buộc về cuộc điện đàm thì lại toàn là ‘diễn giải ý ngầm’ của Trump. Không ai nghĩ một tổng thống có thể bị truất phế dựa trên những tố cáo bố láo đó.
Ông Ari Fleicher, cựu phát ngôn viên của TT Bush con, cho rằng vụ điều tra đàn hặc này đánh dấu một đỉnh cao mới của sự giả dối của đảng DC. Khi PTT Biden và 3 nghị sĩ DC công khai áp lực Ukraine thì không sao, coi như trao đổi ngoại giao bình thường, nhưng cũng một chuyện đó mà TT Trump làm thì biến ngay thành đại tội ‘cõng rắn cắn gà nhà’ đáng chu di tam tộc ngay.
Sự thật là theo công pháp quốc tế, mọi quốc gia đều có quyền điều tra những vụ nghi ngờ có tham nhũng, và nếu tham những có liên quan đến các quốc gia khác thì việc trao đổi tin tức hay nhờ giúp đỡ điều tra là những chuyện đương nhiên cần thiết và không có gì phạm pháp. FBI không thể nào qua Ukraine điều tra vụ cha con cụ Biden, tất nhiên phải nhờ đến chính phủ Ukraine. Trên căn bản, TT Trump cũng như cụ Biden, các thượng nghị sĩ DC, đã không làm gì phạm pháp. Dù vậy, phe DC vẫn cố quậy vụ TT Trump cho ra chuyện.
Chuyện chưa nói tới là... TT Obama đã từng nhờ Nga giúp trong cuộc vận động tranh cử năm 2012. Trong một buổi họp hội nghị quốc tế, TT Obama ngồi cạnh TT Medvedev của Nga, nói nhỏ với TT Nga “Ông nói lại với Putin là bây giờ đừng làm gì cả, chờ sau khi tôi tái đắc cử, tôi sẽ dễ thảo luận (nhượng bộ?) hơn việc giới hạn hỏa tiễn liên lục địa của đôi bên”. TT Obama ‘nói nhỏ’ nhưng quên mất tắt micro trước mặt nên cả thế giới nghe được cuộc trao đổi. [Khi đó Putin đang làm thủ tướng trong cái mánh Putin-Medvedev thay phiên nhau làm tổng thống và thủ tướng]
Còn một chuyện cũng chưa nói tới: bà Hillary trả bạc triệu đô cho một công ty tìm rác, để mua cái gọi là ‘Hồ Sơ Nga’ bôi bác ứng cử viên Trump, do một điệp viên Anh mua lại từ Nga.
Câu hỏi cho các cụ cuồng chống Trump: những hành động trên của TT  Obama rồi bà Hillary, có phải là những chuyện hiển nhiên ‘nhờ ngoại bang giúp cho việc tranh cử không’? Các cụ biện hộ cho họ kiểu nào, xin lên tiếng giùm.
Vẫn theo ông Fleicher, đe dọa lớn nhất cho thể chế dân chủ của Mỹ không phải là can dự của Nga hay bất cứ xứ nào khác vì thực tế mà nói, chẳng làm được gì. Đe dọa lớn nhất cho thể chế dân chủ của Mỹ chính là việc đảng DC đang tìm mọi cách xóa kết quả bầu cử, phủ nhận ý dân.
Chuyên gia Ned Ryun, cựu phụ tá cho TT Bush con, đã mô tả cuộc điều tra như một hành động điên rồ nhất, bằng chứng cụ thể nhất cho việc cánh cực tả đã chiếm đoạt đảng DC. Theo ông Ryun, bà Pelosi chỉ là chủ tịch Hạ Viện trên danh nghĩa trong khi trên thực tế, “nhà thương điên đã bị đám người điên chiếm cứ rồi”.
Thượng nghị sĩ Lindsey Graham nói “truất phế tổng thống vì một câu nói trên điện thoại, bất kể câu gì, là chuyện vớ vẩn nhất lịch sử chính trị Mỹ”.
Về phần TT Trump, ông cho biết đã tung ra một chiến dịch vận động quy mô qua các quảng cáo trên các TV để làm sáng tỏ áp lực của cụ Biden lên chính quyền Ukraine so với cuộc điện đàm của TT Trump với TT Ukraine. CNN đã phản ứng ngay bằng cách từ chối không nhận một số quảng cáo của TT Trump với lý do “không đúng sự thật”. Sự thật nào? Sự thật theo ý của CNN dĩ nhiên. Chuyện mới lạ là bây giờ TTDC phát minh ra trò ‘kiểm duyệt quảng cáo xem có đúng sự thật không’. Trước đây sao không kiểm duyệt ông Obama hay bà Hillary? Bây giờ có kiểm duyệt các ông bà DC đang tranh cử tổng thống không?
TT Trump cũng cho biết sẽ thưa kiện đảng DC về vụ điều tra đàn hặc vô bằng chứng, như là một cách sách nhiễu tổng thống -presidential harrassment. Chẳng ai biết thưa kiện đến đâu, chỉ biết TT Trump không phải là người sẽ ngồi yên chịu đòn.
Không phải chỉ có phe CH chống đối đàn hặc hay điều tra chuẩn bị đàn hặc, mà ngay cả một số chính khách DC cũng phản đối.
Dân biểu DC của Minnesota, Collin Peterson tuyên bố hoàn toàn chống cuộc điều tra đàn hặc này. Ông tuyên bố “Tôi tin rằng tiến trình này sẽ thất bại, đưa đến tình trạng chia rẽ đất nước và làm suy yếu khả năng của Mỹ để đối phó với các vấn đề quốc tế như thỏa ước mậu dịch Mỹ-Mễ-Canada, chống lại các đe dọa từ ngoài nước và phát triển kinh tế Mỹ”.
Anh Van Jones, bình loạn gia của CNN, cựu đảng viên đảng CS Mỹ, đã nhận định đàn hặc là một quyết định chỉ có thua và thua cho đảng DC (lose-lose proposition!)
Một bình luận gia lão thành của báo phe ta Washington Post, ông bảo thủ nhưng chống Trump đến cùng Hugh Hewitt đã viết “có đúng ZERO hy vọng đàn hặc và truất phế TT Trump dựa trên cuộc điện đàm và báo cáo thổi còi”. Phe DC đã hấp tấp không tính toán kỹ phản ứng của TT Trump và đảng CH khi họ sẽ trả đòn, tận tình mổ xẻ cha con cụ Biden, cũng tận tình đi tìm rác của cả bà Hillary (FISA, emails,…) và TT Obama (giao dịch uranium với Nga, Ukraine,...). Do đó, cuộc điều tra đàn hặc này là một sai lầm khủng khiếp –terrible mistake- vì chẳng đạt được mục đích gì trong khi làm lu mờ những vấn đề lớn của nước Mỹ như cuộc bầu cử cả hành pháp lẫn lập pháp năm tới, các khủng hoảng lớn trên thế giới giữa Mỹ với Trung Cộng, Iran, Bắc Hàn,...
Ông Alan Dershowitz, giáo sư luật Đại Học Harvard, cựu phụ tá của TT Clinton, đã viết rất rõ ràng “bỏ qua cái giả dối của đảng DC, việc điều tra này là một sai lầm lớn trong bối cảnh lịch sử”.
Theo ông Dershowitz, các cha già lập quốc coi việc giải nhiệm một tổng thống là chuyện cực quan trọng nên đã lập hàng rào kiên cố cản lại, như đòi hỏi phải có 2/3 Thượng Viện đồng ý, trong một phiên ‘tòa’ dưới sự chủ tọa của Chánh Án Tối Cao Pháp Viện để bảo đảm mọi bước trong tiến trình đều đi đúng theo Hiến Pháp. Không phải như trong thể chế nghị trường của Âu Châu, trong đó một thủ tướng có thể bị giải nhiệm dễ dàng qua một cuộc biểu quyết bất tín nhiệm của Hạ Viện.
Tuy Hiến Pháp không định nghĩa rõ ràng các tội có thể đưa đến truất phế tổng thống, nhưng ai cũng hiểu tính phe đảng không thể chi phối việc truất phế tổng thống được. Vẫn theo ông Dershowitz, nếu đảng DC bất chấp yếu tố chính danh nghiêm trọng của đàn hặc mà chỉ chú tâm vào yếu tố đảng phái, thì đảng DC đã mở rộng cửa cho tiền lệ, một tổng thống DC trong tương lai sẽ dễ dàng bị truất phế hay ít nhất cũng bị đàn hặc nếu CH nắm quốc hội. Cái lỗ hổng lớn nhất trong thể chế chính trị Mỹ là khiến cho các chính khách không bao giờ có thể nghĩ xa hơn cuộc bầu bán tới của mình.
Nhìn chung, điều tra đàn hặc có vẻ có hại cho đảng DC nhiều hơn là có hại cho TT Trump. Thế thì tại sao đảng DC lại hấp tấp như vậy? Câu trả lời rất có thể là đảng DC đang đoán chừng sắp sửa có kết luận điều tra về bà Hillary và đảng DC mánh mung như thế nào trong vụ bầu cử tổng thống năm 2016 (FISA, emails) nên tung ra chiêu ‘tiên hạ thủ vi cường’, đánh phủ đầu trước để khỏa lấp. Một dữ kiện nhiều ý nghĩa: bà Hillary bất thình lình cũng nhẩy vào cuộc, công kích TT Trump luôn để thủ thân.
Một câu hỏi cuối cùng mà hình như chưa có ai nêu lên và dĩ nhiên chưa có ai có câu trả lời: nếu như TT Trump bị đàn hặc và truất phế, ông có thể ra tranh cử lại được không? Hình như Hiến Pháp không bàn đến, có nghĩa là... không cấm, mà không cấm tức là ... được! Có thể xẩy ra không? Với ông thần Trump, có trời biết!
Trong câu chuyện đàn hặc, diễn đàn này xin trích lại câu nói cách đây 20 năm của nhân vật DC chính nhận định về đàn hặc:
-             Bà chủ tịch Hạ Viện Nancy Pelosi: “Chúng ta hiện diện ngày hôm nay [DĐTC: để bàn về đàn hặc TT Clinton] vì đảng CH trong Hạ Viện đã hoàn toàn bị tê liệt bởi sự thù ghét TT Clinton. Cho đến khi nào mà CH chưa thoát ra khỏi vòng thù hận, thì nước Mỹ sẽ còn khổ nhiều”.
Câu chuyện đàn hặc Trump đăng thu hút chú ý của cả thế giới và đã làm lu mờ tất cả mọi vấn đề thời sự quốc tế quan trọng khác. ‘Chiệng dzài nhăn răng tự dzận’ mới. Ta sẽ còn nhiều dịp bàn cho dzui trong những ngày tháng tới.