Saturday, December 30, 2017

CHIẾN LƯỢC XÓA TIẾNG VIỆT TRƯỚC KHI SÁT NHẬP LÃNH THỔ VIỆT NAM VÀO NƯỚC TÀU

CHIẾN LƯỢC XÓA TIẾNG VIỆT TRƯỚC KHI SÁT NHẬP LÃNH THỔ VIỆT NAM VÀO NƯỚC TÀU

NGUYỄN HOÀNG HÂN
(Viện Nghiên Cứu Tài Nguyên Biển Đông)

Ngày 20-11-2017, giáo sư tiến sĩ Bùi Hiền, 83 tuổi, tung ra một cuốn sách “Cải Tiến Tiếng Việt” sử dụng tiếng Việt Mới. Một loại tiếng Việt Hán hoá, phiên âm theo tiếng Tàu Bắc Kinh ( tổng hợp gồm đơn âm Quan Thoại và Bạch Thoại ). Nói cho dễ hiểu hơn, đây là một kiểu chữ Tàu áp dụng riêng cho người Việt Nam vào những thập niên sắp tới, phiên âm từ tiếng Tàu, nhằm địa phương hoá ngôn ngữ , tương tự như tiếng Tàu Quảng Đông, Hồ Nam, Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông ….trong thời gian Tự Trị trước khi sát nhập.
Quyển sách dầy 2000 trang, ông nói là do ông mất đúng 20 năm để biên soạn được Bộ Giáo Dục Việt Nam cho xuất bản. Tại Việt Nam, rải một tờ bươm bướm A4, quảng cáo dầu cù là hay thuốc xổ cao đơn hoàn tán cũng phải xin phép công an. Huống gì một công trình cải đổi từ tiếng Việt chuyển sang tiếng Tàu. Nếu không được sự uỷ nhiệm của Đảng, bà cố nội của ông Bùi Hiền cũng không dám làm điều nầy. Đây là một chiến dịch quy mô được phát động có kế hoạch, có âm mưu, có chiến lược, phổ biến rộng rãi để chuẩn bị tư tưởng người Việt nhằm tránh sự ngỡ ngàng một ngày kia không xa lắm, tiếng Việt sẽ bị xoá bỏ hẳn hòi.
Người ta tạo ra một thứ tiếng Tàu riêng cho từng vùng, từng khu vực mục đích đánh lừa một dân tộc trước khi tiêu diệt ngôn ngữ của dân tộc đó, đồng hoá dân tộc đó một cách êm thắm do người bản xứ lãnh đạo, chỉ huy và thực thi phương án sát nhập trong thời hạn 60 năm bắt đầu năm 2020, hoàn tất vào năm 2060. Lúc đó, Việt Nam chỉ còn là một tỉnh lỵ.
Ông Bùi Hiền nói láo, Đảng cũng nói lộn luôn!  “Bộ Chữ Cải Tiến Tiếng Việt ”  nầy hoàn toàn do “Cục Ngôn Ngữ Trung Quốc”  mà Cục Trưởng là giáo sư Từ Hướng Hòa ( con trai thứ ba của Thống Chế Từ Hướng Tiền) soạn thảo xong vào tháng 3 năm 1998, thời kỳ Giang Trạch Dân làm Tổng Bí Thư (1989-2002) . Bây giờ đã đến lúc ra lệnh Nhà Nước VN có bổn phận thi hành nhiệm vụ hướng dẫn người Việt đi từ từ vào con đường đồng hoá cũng như hội nhập vào xã hội của “Trung Quốc”  một cách “dịu dàng” ôn hòa , tự nguyện dâng hiến đất nước của mình trở thành một tỉnh lỵ của “ Trung Quốc” !.
Uông Dương (cháu nội Uông Tinh Vệ, Tổng Thống Trung Hoa Dân Quốc Nam Kinh (1940-1944), về sau bắt tay với Nhật rồi hợp tác với Mao Trạch Đông. Người kế nhiệm Uông Tinh Vệ là Tưởng Giới Thạch. Người con trai út của Uông Tinh Vệ là Uông Triệu Quang, làm cận vệ cho Mao Trạch Đông hồi 17 tuổi, đến năm 40 tuổi giữ chức “ Cục Trưởng Cục Bảo Vệ Mao Chủ Tịch”. Đứa con trai trưởng của Uông Triệu Quang là Uông Dương, đệ tử ruột Tập Cận Bình, Uỷ Viên Thường Vụ Bộ Chính Trị , Phó Thủ Tướng Quốc Vụ Viện và kiêm luôn 5 chức vụ : 1- Tổ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Tân Cương 2- Tỗ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Tây Tạng 3- Tổ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Nội Mông 4- Tổ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Đài Loan 5- Tổ Trường Tổ Công Tác Điều Phối Việt Nam. Nói cách khác, Uông Dương là “Chủ Nhiệm Đô Hộ Phủ” có thẩm quyển tuyệt đối về vận mệnh các quốc gia vừa nêu trên.
Cách đây 1 năm, lúc 16 giờ chiều, ngày 12-1-2017, tại Sảnh Đường Nhân Dân Bắc Kinh, ông Nguyễn Phú Trọng đã ký “15 Hiệp Ước” có tính cách lệ thuộc và thần phục Bắc Kinh. Nhưng Hiệp Ước thứ 16 thì không ký trên văn bản mà ký bằng miệng, tức “ thoả hiệp ngầm”. Đó là văn kiện “ Cải Tiến Mẫu Tự Tiếng Việt”  thành âm điệu tiếng “Trung Quốc “  do Uông Dương trao tận tay ông Nguyễn Phú Trọng. Theo chỉ thị của “Trung Quốc”, Bộ Giáo Dục Việt Nam sẽ dạy “tiếng Việt Hán Hoá “ nầy cho bậc tiểu học vào năm 2023, bậc trung học phổ thông vào năm 2026 và bậc đại học vào năm 2030 !
Năm 1969, Chu Ân Lai thông báo với Lê Duẫn là “Trung Quốc “ đang có kế hoạch “bang giao” với Hoa Kỳ , yêu cầu VN hãy ở “thế thủ” , dùng giải pháp chính trị hơn là quân sự , không nên liên tục “tấn công” Miền Nam. Tháng 3-1970, Lê Duẫn sang yết kiến Mao Trạch Đông tại Hồ Nam (quê hương của Mao). Trong cuộc gặp gỡ nầy, Mao Trạch Đông hỏi rất xỏ lá :”Có phải trong lịch sử , người Việt Nam từng đánh bại quân nhà Nguyên Mông Cổ ?”. Lê Duẫn khiêm tốn đáp: “ Dạ, thưa phải” . Mao Trạch Đông: “ Đó là chuyện ngày xưa . Còn chuyện ngày nay và ngày sau thì tôi muốn di dân 500 triệu người Trung Quốc của tôi định cư toàn vùng Đông Nam Á  và Việt Nam là bàn đạp trong chiến dịch di dân của người Trung Quốc , đồng chí nghĩ sao ?” . Lê Duẫn trả lời; “ Đồng chí Chủ Tịch muốn gì cũng được, miễn là đừng đẩy Việt Nam vào đường cùng bằng pháo binh, thiết giáp và tên lửa ?”. Mao Trạch Đông hỏi tiếp: “Muốn sử dụng Việt Nam làm bàn đạp tiến xuống Đông Nam Á không áp dụng chiến tranh thì chỉ còn một cách duy nhất là hai nước  phải “hợp tác” với nhau thôi.”. Ý nghĩa của hai chữ “hợp tác”, Lê Duẫn hiểu hết chứ ! Hiểu mà không thi hành là dựa vào lưng Nga Sô. Vì vậy, ngày 17-2-1979, Đặng Tiễu Bình chỉ thị Đại Tướng Dương Đắc Chí và Đại Tướng Hứa Thế Hữu chỉ huy 600 ngàn quân, 400 thiết giáp, 2200 khẫu đại pháo 122 ly tràn qua biên giới tàn phá 6 tỉnh lỵ miền Bắc “ dạy cho Việt Nam một bài học”. Trong cuộc chiến nầy, nói thì nói, Tàu vẫn thua đậm. Đặng Tiểu Bình nóng mặt. gấp rút cho thực hiện chính sách “Tứ Đại Canh Tân” .
Lê Duẫn chết ngày 10-7-1986 ( 79 tuổi ) . Nguyễn Văn Linh lên thay thế  chức Tổng Bí Thư từ ngày 18-12-1986 đến ngày 28-6-1991, Nguyễn Văn Linh triệt để “hợp tác” với Bắc Kinh qua “thoả hiệp ngầm” ký tại Thành Đô (Tứ Xuyên ) ngày 4-9-1990, trong đó có 10 điều khoản kê khai rõ ràng :1-  Sát nhập đất liền ( dư luận nghĩ sai là VN nhượng đất, nhượng lãnh hải . Sự thật sát nhập dần dần) 2. Sát nhập biển . 3-Sát nhập kinh tế  4- Sát nhập quốc phòng 5- Sát nhập an ninh 6-Sát nhập gián điệp 7- Sát nhập tình báo 8- Sát nhập di dân 10- Sát nhập văn hoá  10- Trước khi sát nhập sẽ có thời hạn 17 năm sát nhập ngôn ngữ .
Năm 42, Hán Quang Vũ Đế Lưu Tú hạ lệnh Thống Tướng Mã Viện thống lảnh 20 ngàn quân sang xâm lăng Việt Nam. Giao chiến lâu ngày, quân Hai Bà Trưng thiếu trang bị và kinh nghiệm không chống cự nổi đạo quân thiện chiến của Mã Viện. Sau khi chiến thắng Hai Bà Trưng, Mã Viện xử chém 1/3 dân số Việt Nam và tru di tam tộc các dòng họ Trưng, Thi, Đô, Lá, Thiều, Ngọc …. Cho nên, Việt Nam không còn những dòng họ nầy. Mã Viện tâu lên vua Lưu Tú ( người sáng lập nhà Đông Hán ) rằng : “Việt Nam có luật lệ riêng, có phong tục riêng, có tiếng nói khác với nhà Hán, muốn đồng hoá chúng nó thì phải xoá ngôn ngữ chúng nó.” Nhưng một mặt người Việt “đánh du kích chiến” ròng rả hàng trăm năm, đến năm 939 Ngô Quyền tuyên bố độc lập. Một mặt, giả vờ hợp tác với các Thái Thú Tàu, học chữ Hán, viết chữ Hán, nhưng khi nói chuyện thì nói bằng tiếng nói của nước mình. Không ai dám gọi là tiếng “Nam =An Nam” đọc trại thành tiếng “Nôm”. Kiên trì giữ vững phong tục, luật lệ, tiếng nói của dân tộc mình nên Việt Nam là quốc gia độc nhất trong 100 Việt (Bách Việt ) không bị Tàu đồng hoá, trường tồn trên 4000 năm nay.
Nhà văn hoá Phạm Quỳnh, trước khi bị Cộng Sản xử bắn cùng với ông Ngô Đình Khôi    ( anh ruột Tổng Thống Ngô Đình Diệm), Ngô Đình Huân (con trai của ông Ngô Đình Khôi) tại rừng Hắc Thú (Huế) tháng 8 năm 1945 , để lại câu nói lịch sử : “ Tiếng Việt còn, nước Ta còn. Tiếng Việt mất, nước ta sẽ không còn”. Văn hào Voltaire củng có nói: “ Tổ quốc chính là điểm mà trái tim chúng ta buộc vào .”
Tiếng nói bị xoá mất, dân tộc sẽ mất theo! Bởi vì, tiếng nói làm nên con người. Con người dựng thành tổ quốc. Ngôn ngữ không còn, con người biến thành nô lệ và tổ quốc sẽ bị diệt vong, bị xoá tên trên bản đồ thế giới, trái tim vở nát, nước mắt sẽ chảy thành sông, vì: “ Nước đi mãi không về cùng non” (Tản Đà) .


NGUYỄN HOÀNG HÂN


Friday, December 29, 2017

Bay từ Mỹ về Việt Nam: Việt kiều Mỹ kêu trời kêu đất

Trung Cộng, Một Cường Quốc Hèn Mọn-Trần Trung Đạo

Trần Trung Đạo
          TRUNG CỘNG - MỘT CƯỜNG QUỐC HÈN MỌN

 
Bangladesh là quốc gia có dân số 147 triệu ở vùng Nam Á. Sau cuộc chiến tạm gọi là nội chiến Pakistan dài phát xuất từ các lý do văn hóa, tôn giáo, địa lý, quốc gia Bangladesh được thành lập vào năm 1971. Về kinh tế, Bangladesh được xếp vào hạng thứ 151 trên thế giới, nghĩa là rất nghèo. Nhiều triệu trẻ em Bangladesh vẫn còn thiếu dinh dưỡng. Chẳng những thế, các nước chung quanh cũng là những nước nghèo không thua kém nên các quan hệ kinh tế thương mại trong khu vực chẳng phát triển gì nhiều.

Nhưng khi trận bão lụt Katrina xảy ra ở New  Orleans
, Mỹ, tháng 8 2005, Bangladesh là một trong những quốc gia đầu tiên đáp ứng về cả nhân lực lẫn tài chánh. Chính phủ Bangladesh đã tặng nạn nhân Katrina 1 triệu Dollar và sẵn sàng đưa chuyên viên sang giúp xây dựng các đê điều ở New Orleans mà họ vốn có nhiều kinh nghiệm.

Có người cho rằng việc Bangladesh tặng một triệu Dollar cho Mỹ chẳng khác gì “gánh củi về rừng” và cũng có người cho rằng đó là một cách đầu tư lòng nhân đạo. Một nước nghèo như Bangladesh, số tiền một triệu đó sớm muộn cũng được Mỹ viện trợ trở lại, có thể với cả vốn lẫn lời.

Nhưng đại đa số các nhà bình luận đều đồng ý, trên tất cả những khía cạnh chính trị, kinh tế, nghĩa cử của chính phủ Bangladesh đã nói lên tấm lòng nhân ái của những người cùng cảnh ngộ.Năm 1974, Bangladesh vừa mới thành lập đã phải chịu một trong những cơn lụt lớn nhất trong lịch sử nhân loại với gần 30 ngàn người chết. Những cơn mưa mùa kéo dài suốt tháng đã làm xứ sở này sống với lũ lụt thường xuyên như chúng ta thấy trên các phóng sự truyền hình. Không ai hiểu được nỗi lòng của người chịu đựng lũ lụt hơn những người phải than thở “trời hành cơn lụt mỗi năm” như người dân Bangladesh.

Ngày 4 tháng 11, bão Haiyan hay Yolanda theo cách gọi của Philippines được cảnh báo và ngày 7 tháng 11, Tổng thống Phi Benigno Aquino III kêu gọi dân chúng trong vùng bão sẽ đi qua di tản tức khắc. Nhưng nhiều khu vực không biết tin tức và dù có nhận được lịnh cũng không biết đi đâu. Và vài giờ sau, lúc 6 giờ sáng cơn bão với sức gió 275 kilomet giờ vào đất liền.

Theo ước lượng của các cơ quan thiện nguyện quốc tế nhiều chục ngàn người dân Phi tại các đảo miền trung Philippines đã chết do cơn bão Haiyan gây ra. Chỉ riêng đảo Leyte Island đã có 10 ngàn người chết. Theo ước lượng của cơ quan National Disaster Risk Reduction and Management Council (NDRRMC) thuộc chính phủ Phi, khoảng 9.5 triệu người bị ảnh hưởng và 630 ngàn người đang lâm cảnh màn trời chiếu đất. Theo phóng viên CNN có mặt tại chỗ trong những ngày đầu, nhiều làng đã trở thành ngôi mộ tập thể và nạn nhân sống sót phải uống nước dừa để sống. Với sức gió 275 kilomet một giờ số thiệt hại nhân mạng và tài sản cuối cùng sẽ còn cao hơn ước tính rất nhiều.

Trong điêu tàn đổ nát do siêu bão Haiyan gây ra những hạt giống tình thương đang được gieo trồng. Hàng trăm quốc gia, hàng ngàn tổ chức từ thiện khắp thế giới đang đổ về Philippines không chỉ với thuốc men, áo quần, thực phẩm mà cả nhân lực để góp phần hàn gắn vết thương. Chính phủ Mỹ chỉ vài giờ sau cơn bão đã thông báo viện trợ khẩn cấp 20 triệu Dollar, Anh tặng 16 triệu Dollar, Nhật Bản tặng 10 triệu Dollar. Đó chỉ là tiền mặt, ngoài ra, các hàng không mẫu hạm HMS Illustrious của Anh, USS George Washington của Mỹ chuyên chở thuốc men và vật dụng cần thiết đến Phi.

Và Trung Cộng, quốc gia có nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới đã viện trợ 100 ngàn Dollar.

Đừng nói gì các công ty như IKEA cam kết 2.7 triệu Dollar, Coco-Cola cam kết 2.5 triệu Dollar, số tiền viện trợ của cường quốc thứ hai trên thế giới có thể còn thấp hơn số tiền do các cựu thuyền nhân và đồng hương Việt Nam tại hải ngoại đóng góp. 

Báo Times bình luận 100 ngàn Dollar là một sỉ nhục đối với Philippines.

Trước phản ứng của dư luận thế giới mới đây Trung Cộng đã gia tăng viện trợ lên đến 1.64 triệu Dollar nhưng không phải tiền mặt mà là mùng mền, chăn chiếu. Những món “Made in China” này nghe qua là đã sợ.

Nhiều nhà bình luận dù phê bình Trung Cộng đã yểm trợ chỉ bằng sáu phần trăm số tiền New Zealand đã hứa nhưng không ai hiểu tại sao các lãnh đạo Trung Cộng lại có thể làm như thế, chẳng lẽ chúng không biết thế nào là xấu hổ hay sao. Ngay cả tờ Global Times có khuynh hướng dân tộc cực đoan cũng viết trong phần bình luận ngày 12 tháng 11, 2013 “Trung Quốc như một cường quốc có trách nhiệm nên tham gia vào các hoạt động cứu trợ để giúp đỡ nạn nhân của quốc gia láng giềng. Nếu Trung Cộng làm nhục Philippines lần này, Trung Quốc sẽ chịu tổn thất lớn lao.”

Lãnh đạo Trung Cộng không phải là không nhận ra điều đó nhưng Trung Cộng ngày nay không phải là một Trung Cộng mà Chu Ân Lai từng thề nguyền sát cánh cùng các nước nghèo, bị trị láng giềng tại hội nghị Bandung ở Nam Dương 1955. Trung Cộng ngày nay cũng không phải là một Trung Cộng mà Đặng Tiểu Bình đã hứa chia ngọt sẻ bùi với các quốc gia Đông Nam Á bằng những lời đường mật trong chuyến viếng thăm của y năm 1978. Cơn bĩ cực đã qua, thời thái lai đang tới, lãnh đạo Trung Cộng ngày nay là một đám kiêu căng đang giương cao ngọn cờ chủ nghĩa dân tộc Đại Hán và chủ nghĩa này sẽ là chảo dầu của chiến tranh thế giới lần thứ ba phát xuất tại Á Châu.

Hơn ai hết, lãnh đạo Trung Cộng biết 3 trong số 20 cơn lụt lớn nhất nhân loại đều xảy ra tại Trung Hoa với khoảng 3 triệu người chết trong cơn lụt 1931, hai triệu người chết trong cơn lụt 1887 và khoảng bảy trăm ngàn người chết trong cơn lụt 1938, nhưng bản chất ti tiện, kiêu căng của giới lãnh đạo CS đã giết chết đặc tính “nhân chi sơ tính bổn thiện” của con người, che khuất tình “đồng cảnh tương thân”, bôi một lớp tro đen lên trên mấy ngàn năm văn hóa Trung Hoa và hủy hoại thể diện một của một quốc gia có nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới.

Trung Cộng là một trong những nước có nguồn dự trữ vàng lớn nhất thế giới, là nước chủ nợ lớn nhất thế giới và GDP có khả năng sẽ vượt qua Mỹ vào năm 2020 với ước lượng khoảng 24 ngàn tỉ Dollar. Trung Cộng có rất nhiều cái nhất nhưng những điều đó không làm nên giá trị của một quốc gia, không làm cho nhân loại kính trọng Trung Cộng hơn Bangladesh, bởi vì giá trị của một quốc gia không phải được xác định bằng của cải mà bằng các tiêu chuẩn đạo đức, dân chủ, văn minh và văn hóa.

Khi bàn về những phẩm chất để làm một quốc gia trở nên vĩ đại và được kính trọng, nhà văn Thomas Fann, trong một tiểu luận xuất sắc đã nêu ra 10 yếu tố gồm tự do, công lý, danh dự, đạo đức, lòng thương cảm, thành thật, giá trị cuộc sống, sáng tạo, vượt trội, bảo vệ môi trường cho các thế hệ tương lai. Thomas Fann nhấn mạnh đến việc nghĩ đến các thế hệ tương lại khi nhắc câu chuyện Disney Land. Ông Walt Disney chết năm năm trước ngày Disney World ở Florida, Mỹ, khai mạc. Trong lễ khai mạc, có người than phải chi ông còn sống để thấy những khu chơi dành cho cho thiếu nhi huy hoàng tráng lệ như ngày nay. Thật ra, với tầm nhìn xa và tư duy khai phóng, ông Walt Disney đã thấy những nụ cười rạng rở, những ánh mắt vui tươi của trẻ em từ lâu trước ngày khai mạc Disney Land.

Trung Cộng không đạt bất cứ một phẩm chất nào trong mười phẩm chất nêu trên. Nhưng nếu phải xếp hạng, có lẽ nên được xếp Trung Cộng cùng thời đại với các nhóm dân bộ lạc bán khai ăn thịt người còn sống tản mát trong các khu rừng ở Congo, vùng West Indies và khu vực Amazon hoang dã.

Tại sao?

Cách đây không lâu Trung Cộng là một trong số ít quốc gia mà cha mẹ đã làm thịt con đẻ của mình để sống qua ngày. Cách đây không lâu đã có hơn ba chục triệu người dân Trung Cộng phải chết đói, ăn thịt nhau một cách công khai trong thời kỳ Bước tiến nhảy vọt và Công xã nhân dân, tức giai đoạn người dân phải đem nồi niêu xoong chảo ra các “nhà luyện kim sau vườn” để “đúc thép” theo chủ trương của Mao Trạch Đông. Và không chỉ trong 40 năm trước, mà ngay cả ngày nay cũng thế, trong lúc đại đa số nhân loại đã qua khỏi thời kỳ dã man cả ngàn năm nhưng tại Trung Cộng việc ăn thịt người là một thức ăn sang trọng. Tờ Next Magazine phát hành tại Hong Kong cho rằng tại Trung Cộng, thai nhi là thức ăn phổ biến.

Tháng Năm, 2012, trên tờ Washington Times, nhà văn và nhà nghiên cứu Youngbee Dale cho biết sở quan thuế Nam Hàn đã tịch thu 17 ngàn viên thuốc chế bằng thai nhi sản xuất tại Trung Cộng. Chính sách một con đã buộc các cặp vợ chồng chọn phá thai dù ở giai đoạn nào khi biết đứa bé sắp chào đời là con gái. Đài truyền hình Nam Hàn chiếu một phóng sự kinh hoàng, trong đó, các bác sĩ người Hoa thực hiện các ca phá thai và ăn bào thai ngay tại chỗ. Một bác sĩ người Hoa khác để dành bào thai trong tủ lạnh như để dành tôm cá. Việc ăn thịt người xảy ra nhiều nơi ở các bộ lạc bán khai Phi Châu, Nam Mỹ nhưng ăn thịt người được nhà nước cho phép chỉ xảy ra tại quê hương của Tập Cận Bình.

Trung Cộng như một cường quốc kinh tế và theo thông lệ chính trị quốc tế, phải hành xử đúng tư cách của một cường quốc dù đối với bạn hay thù. Nhưng không, lãnh đạo Trung Cộng không có trái tim và lòng nhân đạo và cũng không quan tâm đến sĩ diện của quốc gia. Đối với chúng tiền bạc là vũ khí, là cây gậy. Philippines là quốc gia tranh chấp với Trung Cộng về chủ quyền biển Đông nên những đứa bé Philippines đang hấp hối ở Tacloban phải chết thay cho chính phủ của các em.

Lãnh đạo Trung Cộng là những kẻ nói như Bá Dương nhận xét về nước của ông ta “Người Tây phương có thể đánh nhau vỡ đầu rồi vẫn lại bắt tay nhau, nhưng người Trung Quốc đã đánh nhau rồi thì cừu hận một đời, thậm chí có khi báo thù đến ba đời cũng chưa hết.”

Tại sao người Nhật không ghét Mỹ dù Mỹ đã ném hai trái bom nguyên tử giết 240 ngàn người Nhật tại hai đảo Hiroshima và Nagasaki? Bởi vì đó là lịch sử. Con người cũng như quốc gia, không ai có thể quay ngược lại bánh xe thời gian và chỉ có thể vượt qua nỗi đau quá khứ bằng cách xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho các thế hệ mai sau. Trung Cộng thì khác. Mối nhục một trăm năm được ghi đậm ngay trong phần mở đầu của hiến pháp và lòng thù hận nước ngoài đã được đảng CS khai thác tận tình.

Từ cơn bão lụt Katrina đến nay, mỗi khi cần phải tìm một ví dụ để nhắc đến tình người, để biểu dương tinh thần “đồng cảnh tương thân”, Bangladesh lại được ca ngợi trong hầu hết bài viết, bài diễn văn, từ tổng thống Mỹ cho đến một học sinh trung học và xem đó như “tấm gương Bangladesh”. Từ cơn bão Haiyan về sau, Trung Cộng cũng sẽ được nhắc nhở nhưng hoàn toàn phản nghĩa với Bangladesh. Trung Cộng sẽ đồng nghĩa với bản chất ti tiện, dã man, kiêu căng, thù vặt và thù dai. Bản chất đó là “sự kết hợp hài hòa và nhuần nhuyễn” của dòng máu bành trướng Đại Hán và đặc tính Cộng Sản độc tài.

Theo thống kê của Liên Hiệp Quốc, Trung Cộng là quốc gia có tổng sản lượng nội địa năm 2012 hơn bảy ngàn tỉ Dollar nhưng trong mắt của phần lớn nhân loại, trị giá của cường quốc này chỉ đáng 100 ngàn.

Trần Trung Đạo
Được đăng bởi VIỆN NHÂN QUYỀN VIỆT NAM 


Thursday, December 28, 2017

Chóng mặt và bịnh Parkinson-Bs Hồ Văn Hiến

Chóng mt và bnh Parkinson
14/12/2017
Bác Sĩ Hồ Văn Hiền

Bnh Parkinson là mt bnh do thoái hoá ca h thn kinh (neurodegenerative disease) nh hưởng đến các c đng và tình trng tâm trí ca người bnh, do mt b phn trong não b tên "substancia nigra"(cht đen) b hư hi, làm mc truyn dn thn kinh dopamine b thiếu ht. Nguyên nhân chưa hiu rõ. Người tr có th b bnh này nhưng hiếm, người trên 60 tui 1/00 mc bnh Parkinson. Tui 60-69, chng 1000 người thì có 5 người bnh, 70-79 tui 10/1000, trên 80 tui 20/1000.
Trước khi bnh Parkinson được bác sĩ chính thc đnh bnh, có th có nhng triu chng báo trước mà bác sĩ cũng như bnh nhân không nhn ra, trong đó có chng chóng mt, cm thy mình lâng lâng đi đng không vng hay s vt xoay chung quanh mình. Theo National Parkinson Foundation, nhng triu chng sm khác là:
1) Ging nói thay đi, yếu đi hoc khàn đi mà không phi do bnh cm nht thi; nhiu người tưởng bnh nhân điếc vì không nghe câu tr li quá yếu t.
2) Nét mt tr nên nghiêm ngh, khó chu, mt nhìn không thy chp; tiếng Anh gi là "mang mt n" (masking).
3) Dáng khòm xung, co rút li (stooping)
4) Mt ngón tay rung, cm rung, chân rung (tremor)
5) Mt kh năng ngi mùi trái chui, cam tho, không ch tm thi (ví d b cm nght mũi) mà kéo dài.
6) Đi đng khó khăn, cng nhc (rigidity).
7) Ch viết đt ngt tr nên nh hơn, dính vào nhau, khó đc (micrographia).
8) Ng nm không yên, tay đm chân đá, d té xung giường.
9) Bón, phi rn thường xuyên mi đi cu được, mc dù ăn thc ăn có si , trái cây, ung nước đy đ.
Sau đây chúng ta bàn v chng chóng mt lúc đi v trí, đng lên, ngi nm, do hai nguyên nhân thường gp dù là có liên h vi bnh Parkinson hay không. Chóng mt có th là mt thành phn ca bnh Parkinson mà cũng c th do thuc cha bnh Parkinson gây ra như là mt phn ng ph.
1) Cn phân bit vi lâng lâng như say rượu (lightheadedness), cm giác mt thăng bng (imbalance, mun té), hay cm giác sp xu, hoc xu (fainting) vì nhng lý do khác như đường máu quá thp (hypoglycemia), áp huyết quá thp (hypotension), máu lên đu b gim vì các đng mch nuôi óc b nghn do xơ đng mch (atheroslerosis). Phn ln bnh nhân Parkinson chóng mt do "orthostatic hypotension", kh năng cơ th t điu chnh đ gi áp huyết n đnh lúc ngi dy t v trí nm hay đng lên.
Áp huyết thp (hypotension), thường được đnh nghĩa như là áp sut k thu tâm = hoc < 90mm thu ngân (systolic pressure = or <90 mm Hg), áp sut trương tâm= hoc < 60 mm Hg (diastolic pressure = or <60 mm Hg). Tuy nhiên cũng tu theo bnh nhân, tui bnh nhân, áp huyết thông thường ca người đó. Có nhiu nguyên nhân, gin d như bnh nhân thiếu nước, b xúc đng, ngâm nước nóng quá lâu (mch máu dãn n), có thai, ít vn đng. Phc tp hơn ví d bnh nhân thiếu máu (bn huyết, lượng hng cu quá thp), chy máu đâu đó (ví d rong kinh, chy máu bao t, rut), hay suy cơ năng tuyến giáp, nang thượng thn (bnh Addison: đi đôi vi da sm màu, các vùng niêm mc như ming cũng đen hơn bình thường), nhim trùng máu, phn ng thuc, d ng, phn v (anaphylaxis=huyết áp h nhanh, shock kèm theo khó th, ni mn ngoài da). Cũng nên nêu rõ áp huyết thp (hypotension) và thiếu máu (anemia) là hai bnh khác nhau, mc dù thiếu máu có th gây ra áp huyết thp, chóng mt, xu.
Nếu bác sĩ khám thy huyết áp thp trong lúc mi chuyn khác đu bình thường, bác sĩ có th nghi là th tích máu trong h hoàn không đ, cn gia tăng th tích này lên và khuyên ung thêm nước. Tuy nhiên , có th không hiu nghim lm, tr trường hp bnh nhân b mt nước quá nhiu mà không biết, như tri nóng chy m hôi quá nhiu, ung rượu làm đi tiu quá nhiu kèm theo ói ma, hay bnh nhân viêm d dày, rut làm tiêu chy , ói ma và mt nước.
Người bình thường không có các vn đ cp tính nêu trên, cn xét đến các yếu t khác gây ra h áp huyết thp. Ví d như người ít vn đng, ngi nhiu, máu t xung hai chân (h chi), lúc đng dy nhanh, cơ th không thích ng đ nhanh đ đem máu lên đu kp (như mch máu co li đ máu dn v tim, tim đp nhanh hơn, mnh hơn). Nếu đo áp huyết lúc đang ngi và lúc đng lên, áp huyết có th quá thp lúc đng, gi là "orthostatic hypotension" (ortho =thng, static: v trí) (s áp huyết thu tâm [systolic pressure] gim 20mm Hg , hay s trương tâm gim [diastolic pressure] 10 mm Hg trong vòng 3 phút sau khi đng lên). Nhng người này có th cn ăn mn thêm (thêm mui) và vn đng th thao nhiu hơn nếu thích hp).
Nhng trường hp mãn tính người tr hay bnh nhân Parkinson có th do h thn kinh t dưỡng (autonomic nervous system) b ri lon, h thn kinh giao cm (symphathetic) ph trách điu khin tim bơm máu mnh hơn, nhanh hơn, co mch máu đ tăng áp sut trong mch có th không đáp ng đ mnh (neurogenic orthostatic hypotension, NOH). Đng chéo hai chân, ngi chm hm, mc qun bó chân (lower limb compression bandage), bó bng li (abdominal binder) không cho máu t dưới thp có th làm gim orthostatic hypotension. Năm 2014, FDA chp nhn cho thuc Droxidopa (Nothera),được dùng đ tr NOH đi kèm theo bnh Parkinson, tng được dùng Nht và Châu Á t năm 1989. Phn ng ph là áp huyết có th lên cao lúc nm xung, mt mi, nhc đu chóng mt.
2) Bnh chóng mt tng cơn lành tính tu thuc tư thế (Benign Paroxysmal Positional Vertigo/ BPPV). Chng 10% các trường hp bnh nhân Parkinson chóng mt vì bnh này.
Thường vertigo gây ra do bnh lý ca mt b phn trong phn tai trong (inner ear) còn gi là mê đo (labyrinth) vì nó gm nhiu ng cha đy mt cht dch ni lin vi nhau. Mi ln đu chúng ta quay qua li, gt đu, ngng đu, nước dch này di chuyn trong các ng bán khuyên (semicircular canals) và kích thích các tế bào lông (hair cells, cilia) trong ng. Các tế bào này phát tín hiu vào não b, não b phân tích đ biết phương hướng mi ca cơ th trong lúc di chuyn. Có nhng vt nh gi là "đá tai" (otolith; oto=tai, lith =đá; nhưng tht ra là nhng tinh th rt nh kết t vi nhau); chúng di đng lúc đu chúng ta lên xung cao thp, di chuyn trước sau, phi trái bên này qua bên kia, chúng cho biết v trí đu chúng ta so vi chiu sc hút qu đt (gravity); (ví d lúc đi thang máy chy lên khác chy xung) và gia tc (acceleration; ví d lúc xe chúng ta ngi chy vt lên). Trong mt s trường hp các "đá tai" này chy lc vào trong các ng bán khuyên, to nên tín hiu bt thường làm chóng mt tng cơn, tái đi tái li. Mi cơn kéo dài chng mt phút thì gim, đi kèm theo vi hai tròng mt di đng, git nhp nhàng (nystagmus); có th làm lo đo, nôn ma. Bác sĩ cha bng cách đt đu bnh nhân vào nhiu tư thế khác nhau đ tìm cách đưa các "đá tai" ra khi vòng bán khuyên.
Chúc bnh nhân may mn.
Bác sĩ H Văn Hin.