Thursday, January 31, 2019

Dân số già và gánh nặng y tế cho Việt Nam


Dân số già và gánh nặng y tế cho Việt Nam
Hòa Ái, phóng viên RFA
2019-01-30
Y tế toàn dân
Một báo cáo độc lập do Ngân hàng Thế giới-World Bank thực hiện và công bố, cho biết tính đến thời điểm năm 2015, Việt Nam là một trong 10 quốc gia có thành tích hoàn thành nhanh chóng các mục tiêu phát triển thiên niên kỷ (MDG) về y tế, mặc dù giữa các vùng và các dân tộc vẫn tồn tại khác biệt lớn.
Trong Hiến pháp năm 2013, Việt Nam đã bổ sung quyền bảo hiểm y tế toàn dân và Chính phủ đưa ra chỉ tiêu nâng tỷ lệ tham gia bảo hiểm y tế trên 90% vào năm 2020 và 95% vào năm 2025.
Mới đây nhất, tại một hội nghị trực tuyến do Bộ Y Tế tổ chức vào trung tuần tháng 11 năm 2018, Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến đăng đàn tuyên bố rằng nhiều đoàn y tế của Liên Hiệp Quốc đến thăm Việt Nam nhận xét mạng lưới y tế cơ sở chăm sóc sức khỏe ban đầu ở Việt Nam là tốt nhất. Bà Bộ trưởng Y tế còn nhấn mạnh rằng trọng tâm của ngành y tế là bảo đảm chăm sóc sức khỏe cho toàn dân, làm sao để người dân sống khỏe mạnh, chất lượng cuộc sống tốt, trí lực tốt và tuổi thọ cao.
Trên bề nổi thì nhóm trội hiện nay hoạt động rất xôm trò. Căn cứ vào các hình thức hoạt động, căn cứ vào những kiểu, loại hệ thống nhu cầu nọ kia thì dường như được ghi nhận là cải thiện nhiều. Tuy nhiên, kỳ thực thì không cải thiện được nhiều đâu, cũng vừa phải thôi. Nói chung vẫn đang đối diện rất nhiều thách thức
-Tiến sĩ Trịnh Hòa Bình
Già hóa dân số
Theo số liệu thống kê của Tổng cục Dân số-Kế hoạch hóa gia đình, thuộc Bộ Y Tế ghi nhận dân số Việt Nam tính đến cuối năm 2017 là 93,7 triệu người, xếp hạng thứ 14 trong số các quốc gia đông dân nhất thế giới. Số liệu của Tổng cục Dân số-Kế hoạch hóa gia đình còn ghi nhận tuổi thọ trung bình của người Việt hiện là 73, 5; nữ khoảng 76 tuổi và nam khoảng 70 tuổi.
Trong khi đó, Liên Hiệp Quốc, vào cuối tháng 11 năm 2018 công bố số liệu dân số Việt Nam chạm mốc xấp xỉ 97 triệu người và trang danso.org thống kê chỉ sau 48 năm, độ tuổi trung bình của người dân Việt Nam tăng đáng kể, từ 18 tuổi vào năm 1970 lên 31 tuổi vào năm 2018 với tuổi thọ trung bình hiện tại là 76,6 tuổi.
Tuần báo The Economist, trong bài viết có tựa đề tạm dịch “Việt Nam đang già trước khi giàu”, phát hành vào ngày 08/11/18 ghi nhận lớp người trên 60 tuổi ở Việt Nam hiện đang chiếm tỷ lệ 12% dân số và tỷ lệ này được dự báo sẽ tăng lên 21% vào năm 2040, là một trong những tỷ lệ tăng nhanh nhất trên thế giới.
Qua các số liệu vừa nêu, giới chuyên gia cho rằng dân số Việt Nam đang già đi nhanh chóng và dĩ nhiên việc chăm sóc phúc lợi cho người già là một vấn đề khó khăn khi Việt Nam vẫn còn trong nhóm những nước đang phát tiển.
Tiến sĩ xã hội học Trịnh Hòa Bình nêu lên nhận xét của ông với RFA:
“Nếu nhìn thẳng vào bức tranh xã hội Việt Nam thì xã hội Việt Nam vẫn đang trong sự chuyển đổi và đang đối diện với rất nhiều thách thức. Có lẽ rằng với sự khủng hỏang tài chính trên diện rộng của bình diện thế giới trong một thời gian, mặc dù đã được phục hồi phần nào nhưng vẫn ảnh hưởng khá mạnh mẽ đến tổ chức đời sống cho người già Việt Nam. Bởi vì tính thu nhập bình quân, nhóm người giàu thì không kể làm gì, nói chung bức tranh thì không phải bức tranh sáng sủa, lạc quan lắm.
Trên bề nổi thì nhóm trội hiện nay hoạt động rất xôm trò. Căn cứ vào các hình thức hoạt động, căn cứ vào những kiểu, loại hệ thống nhu cầu nọ kia thì dường như được ghi nhận là cải thiện nhiều. Tuy nhiên, kỳ thực thì không cải thiện được nhiều đâu, cũng vừa phải thôi. Nói chung vẫn đang đối diện rất nhiều thách thức”.
Gánh nặng chi phí y tế
Trong bài xã luận của ký giả David Hutt, đăng tải trên tờ Asia Times vào ngày 28/01/19 xoay quanh nội dung người Việt Nam không thể kham nỗi chi phí y tế khi về già, tác giả trưng dẫn số liệu báo cáo hàng năm của Ngân hàng Thế giới-World Bank cho thấy khỏang hai triệu người tại Việt Nam rơi vào cảnh nghèo khó hàng năm bởi vì phải chi trả cho những khoảng chi phí y tế không lường trước được. Đây là nguyên nhân chủ yếu gây ảnh hưởng lên đời sống của những người không có bảo hiểm tại Việt Nam.
Hơn thế nữa, người già ở Việt Nam tiêu tốn nhiều cho chi phí chăm sóc sức khỏe. Chỉ 30% trong số những người có độ tuổi trên 60 được nhận lương hưu và dưới 10% trong số này có tiền tiết kiệm. Do đó, chi phí y tế là một gánh nặng đối với họ.
Nhà báo độc lập Võ Văn Tạo, ở Nha Trang chia sẻ với RFA hiện ông đang điều trị bệnh ung thư phổi, giai đoạn 4 và loại thuốc mà bác sĩ kê toa cho ông có giá rất cao:
“Thuốc mà tôi đang uống hiện nay là Iressa và cứ uống tháng nào trả tiền tháng đấy. Hãng dược lấy 20 triệu thì Bảo hiểm Y tế Việt Nam chi trả cho loại thuốc này chỉ 50%, tức là bản thân tôi mỗi tháng trả 10 triệu đồng suốt một năm qua. Trong khi đó, lương hưu của tôi chỉ có 4,5 triệu đồng. May mắn là có con cháu phụ giúp cho tiền thuốc. Chứ nếu những người khác thì tôi nghĩ họ phải chịu chết thôi hay bán nhà để mua thuốc, được vài năm hết tiền rồi cũng chết.”
Một bệnh nhân lớn tuổi, đang điều trị bệnh ung thư ở Sài Gòn cũng lên tiếng than thở với Đài Á Châu Tự Do:
Bệnh này là dạng bệnh ngặt nghèo rồi. Mà bệnh lâu dài chứ không phải một ngày một bữa. Nếu Bảo hiểm Y tế không hỗ trợ được thì chắc có lẽ là thua. Người dân nghèo là đều chết hết.”

Thách thức
Ký giả David Hutt, trong bài viết của ông, đã dẫn nguồn từ Chính phủ Hà Nội tuyên bố rằng Việt Nam có mục tiêu nhắm tới gia tăng tỷ lệ bảo hiểm sức khỏe lên gần 88% trong năm 2019. Tuy nhiên, Quỹ Bảo hiểm Xã hội chi trả cho chi phí y tế giảm xuống trong 3 năm vừa qua. Cụ thể, theo số liệu của truyền thông quốc nội cho biết, trong năm 2018, Nhà nước chi ra 137 triệu đô la Mỹ (USD) cho y tế và con số này ít hơn so với năm 2017.
Bệnh này là dạng bệnh ngặt nghèo rồi. Mà bệnh lâu dài chứ không phải một ngày một bữa. Nếu Bảo hiểm Y tế không hỗ trợ được thì chắc có lẽ là thua. Người dân nghèo là đều chết hết
-Bệnh nhân cao tuổi
Mặc dù nền kinh tế Việt Nam phát triển với tỷ lệ gia tăng cao, khoảng 7% hàng năm; thế nhưng Chính phủ bị thâm hụt ngân sách do nợ công và nợ xấu gia tăng trong những năm gần đây. Vì thế, Việt Nam buộc phải áp dụng các biện pháp thắt lưng buộc bụng; trong đó bao gồm chi tiêu cho y tế.
Một trong những biện pháp mà Chính phủ Việt Nam đẩy mạnh trong lãnh vực y tế là chủ trương tự chủ hóa, qua Nghị quyết số 90/CP, ban hành hồi năm 1997 và được khởi động từ năm 2002 cho đến nay.
Ký giả David Hutt trích lời của ông Nguyễn Nam Liên, Vụ trưởng Vụ Kế hoạch-Tài chính, thuộc Bộ Y Tế cho biết Việt Nam có 160 bệnh viện công hoàn toàn tự chủ về chi phí và doanh thu tính đến cuối năm 2018, và có khoản gần 1400 bệnh viện khác tự quản lý 90% nguồn tài chính của bệnh viện.
Trong khi Chính phủ thực hiện chính sách cho bệnh viện công được tự chủ hợp tác với các nhà đầu tư để nâng cao chất lượng dịch vụ y tế, đáp ứng nhu cầu của bệnh nhân, thì những bệnh nhân nghèo lại không có khả năng chi trả khi chi phí y tế tăng tỷ lệ thuận với chất lượng dịch vụ y tế.
Bên cạnh đó, để bù đắp vào chi phí đầu tư trang thiết bị, các bệnh viện kéo dài thời gian lưu giữ bệnh nhân không cần thiết và bệnh nhân bị buộc phải gánh chịu thêm chi phí y tế này.
Hơn thế nữa, ký giả David Hutt còn chỉ ra một yếu tố quan trọng gây nên chi phí y tế cao tại Việt Nam là tình trạng tham nhũng ở bệnh viện. Và yếu tố này được Tiến sĩ -Bác sĩ Trung tá quân đội Đinh Đức Long, hiện làm việc tại Sài Gòn xác nhận:
“Trong bệnh viện chúng tôi có trường hợp trục lợi bảo hiểm y tế: cũng một căn bệnh chữa bằng thuốc ngoại hay thuốc nội đềuchữa khỏi cả. Nhưng người ta vẫn dùng thuốc ngoại vì sẽ được ăn hoa hồng cao hơn hoặc được mời đi nước ngoài hoặc tài trợ việc khác.”
Tại buổi Tọa đàm với chủ đề “Kiến tạo môi trường cho y tế tư nhân phát triển, nhìn từ chính sách”, được tổ chức vào cuối tháng 11 năm 2017, đại diện của các cơ sở y tế tư nhân tại Việt Nam lên tiếng phản ánh những tình trạng bất cập, trong đó cơ quan bảo hiểm xã hội tự ý dừng hợp đồng, mà hơn 80% dân số tham gia bảo hiểm y tế, dẫn đến tình trạng các cơ sở y tế tư nhân phải đóng cửa, không thể tham gia vào hoạt động cung cấp dịch vụ y tế trong lúc hệ thống bệnh viện công bị quá tải.
Trong buổi tọa đàm vừa nêu, Chủ tịch Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI), Tiến sĩ Vũ Tiến Lộc phát biểu trước các quan khách trong ngành y tế rằng hãy biến Việt Nam không chỉ là nơi chăm sóc sức khỏe cho người Việt mà còn trở thành trung tâm chăm sóc điều trị cho cả thế giới và với mục tiêu bảo đảm chăm sóc sức khỏe y tế cho toàn dân,  giới chuyên gia cảnh báo Chính phủ Hà Nội cần quan tâm đầu tư nhiều hơn cho các dịch vụ y tế vì sự đóng góp vào phát triển kinh tế quốc gia, nên thay đổi quan điểm chi phí y tế là một gánh nặng của nền kinh tế mà dân số già của Việt Nam là thành phần bị ảnh hưởng nặng nề, như nhận định của Tiến sĩ-Bác sĩ Nguyễn Trung Anh, Phó Giám đốc Bệnh viện Lão khoa Trung ương, được Báo Sài Gòn Giải Phóng Online dẫn lời rằng “chi phí y tế cho người già cao gấp 7-10 lần người trẻ”.


Công An Dùng Chân “Tác Động” Nhân Chứng!


Công An Dùng Chân “Tác Động” Nhân Chứng!
Truyền thông nhà nước mô tả công an dùng chân 'tác động' nhân chứng, gây tranh cãi
31/01/2019
·         VOA Tiếng Việt
Một cuộc tranh luận đã nổ ra trên mạng xã hội sau khi truyền thông nhà nước Việt Nam mô tả hành động một người mặc sắc phục công an đạp vào một người dân thường nằm trên sàn nhà trong một đoạn video được chia sẻ rộng rãi trên Facebook, là hành vi dùng chân ‘tác động’ vào người dân.
Truyền thông do Nhà nước quản lý hôm 30/1 đồng loạt đưa tin một phó trưởng công an phường ở tỉnh Phú Yên vừa bị tạm đình chỉ công tác do đã dùng chân đạp vào một nhân chứng trong vụ ẩu đả tại Phú Thạnh, thành phố Tuy Hòa. Trành cãi bùng ra sau khi tờ Tuổi Trẻ và một số báo, đài dùng từ “tác động” để tả hành vị bạo lực trên tiêu đề, mặc dù bài báo có đăng kèm video quay cảnh một công an đang đạp vào người dân.
Bắt đầu từ chiều tối 29/1, trên Facebook xuất hiện 2 đoạn video clip liên quan đến vụ việc này.
Tuổi Trẻ hôm 30/1 đăng tải một bài viết có tiêu đề “Tạm đình chỉ công an dùng chân ‘tác động’ vào người làm chứng” đi kèm với 1 clip ngắn khoảng 30 giây quay cảnh một người mặc trang phục cảnh sát, sau này được xác định là Trung tá Huỳnh Minh Lễ - phó công an phường Phú Thạnh, dùng chân phải đạp vào một người đàn ông đang nằm ngửa trong phòng làm việc.
Theo báo Tuổi Trẻ và Pháp Luật, người đàn ông bị đạp vào ngực là Lê Hữu Quốc, một nhân chứng trong một vụ ẩu đả tại địa phương.
Tuổi Trẻ trích lời đại tá Nguyễn Văn Dũng, trưởng Công an Tuy Hòa nói: "Theo báo cáo ban đầu, anh Quốc có uống bia rượu, nói lớn tiếng nên khi ông Lễ nhắc nhở thì nằm vạ. Ông Lễ đã có hành vi không đúng khi lấy chân ‘tác động’ vào người anh Quốc. Chúng tôi đã tạm đình chỉ công tác đối với ông Lễ để làm tường trình, xử lý kỷ luật nghiêm theo quy định."
Nhiều người dùng mạng xã hội đã chia sẻ bài viết của Tuổi Trẻ cũng như của VTC và chỉ trích cách dùng từ trong tiêu đề của bài viết khi cho rằng đó là một cách để làm giảm nhẹ bản chất hung bạo của công an.
Một Facebooker có tên Thuan To Van viết “đạp thì nói là đạp sao lại gọi là tác động.’ Nhiều người dùng mạng xã hội khác cũng đưa ra những ý kiến tương tự.
Nguyễn Lê Bằng, cũng là một người dùng Facebook, cho rằng “báo lề đảng vắt óc moi tim mãi mới ra cụm (từ) lấy chân tác động để đánh tráo khái niệm.”
Một số nhà báo tự do cho rằng Tuổi Trẻ đã tự kiểm duyệt khi đưa tin về vụ việc này. Tuổi Trẻ Online bị đình bản 3 tháng hồi năm ngoái và bị phạt 220 triệu đồng sau khi “thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng trong bài viết ‘Chủ tịch nước đồng ý cần ban hành Luật biểu tình’” đăng ngày 19/6.
Việt Nam phải đối mặt với những chỉ trích ngày càng tăng từ cộng đồng quốc tế về cách đối xử tàn bạo của công an trong những năm gần đây.
Tháng 11 vừa qua, Việt Nam lần đầu tiên phải điều trần trước Ủy ban chống tra tấn của Liên Hiệp Quốc ở Thụy Sỹ. Theo đánh giá của các tổ chức xã hội dân sự và nhân quyền quốc tế, tình trạng công an sử dụng bạo lực đối với người dân hiện đang trở nên tràn lan tại Việt Nam.


Chiến Lược Thay Thế Mỹ của TC - Lê Quốc


Chiến Lược Thay Thế Mỹ của TC

CHIẾN LƯỢC BÍ MẬT CỦA TRUNG QUÓC ĐỂ THAY THẾ MỸ TRONG VAI TRÒ SIÊU CƯỜNG LÃNH ĐẠO THẾ GIỚI
(The Hundred -Year Marathon: China's secret Strategy to Replace America as the Global Superpower)                                                 
Michael  Pillsbury
Lê Quốc 

Cuộc chiến giữa Hoa Kỳ và Trung Cọng đã âm ỉ từ lâu trong não trạng của các lãnh tụ CS Trung Cộng, khởi sự từ Mao Trạch Đông và bùng nổ đời thứ V của vương triều đỏ : Tập Cận Bình.
Phía Trung Cộng : Lợi dụng chánh sách sai lầm của nhiều trào Tổng Thống Hoa Kỳ, Trung Cộng đã cài một mạng lưới gián điệp khắp các cơ quan trọng yếu của Mỹ : Từ Ngũ giác Đài, các Viện nghiên cứu chiến lược quốc tế đến các cơ quan Hành Pháp, Lập Pháp, cả đến cơ quan tối cao về chiến lược CSIS (Center for strategic and International studies) hoặc NSA( National Strategic Agency) của Hoa Kỳ.
Giám Đốc FBI Christopher Wray cảnh báo: Nguy cơ gián điệp TQ trên khắp 50 tiểu bang của Mỹ - từ lãnh vực nông nghiệp, đến lãnh vực công nghiệp cao, tạo ra mối đe dọa lớn nhứt cho Hoa Kỳ. ( Báo Business Insider )
Phía Hoa Kỳ : Áp dụng một chánh sách sai lầm là nuôi dưỡng Trung Cộng cho giàu mạnh lên, với hy vọng là khi dân chúng có đời sống khá giả hơn sẽ áp lực làm thay đổi thể chế CS thành chế độ Tự Do Dân Chủ, gia nhập Cộng Đồng thế giới. Và TQ sẽ là một thị trường lớn lao 1 tỷ,4 trăm triệu người cho Hoa Kỳ. Nhưng kết quả ngày nay chứng minh Hoa Kỳ đã sai lầm. Hoa Kỳ cũng như các nước Tây Phương đã không hiều tường tận người CS - nhứt là Cộng Sản Tàu, Cộng sản Á Châu. 

Nhân vật khám phá ra đường đi nước bước, chiến lược bí mật kéo dài cả trăm năm của Trung Cộng chính là Tiến sĩ Michael Pillsbury - Giám Đốc viện nghiên cứu chiến lược quốc tế Hudson Institute -  cũng là tác giả quyển sách nổi tiếng " The Hundred -Year  Marathon" do nhà xuất bản Henry Holt and Co. phát hành năm 2015. 

CHIẾN TRANH MỸ- TRUNG  ĐÃ PHÁT KHỞI TỪ NÃO  TRẠNG CÁC LÃNH TỤ CỘNG SẢN
Bản chất của dân du mục Hán Tộc là bành trướng lãnh thổ, xâm chiếm nước người. Bản chất  nầy lại nẩy mầm, sinh sôi nẩy nở trên đất CS, sẽ là một cái họa lớn cho nhân loại. Đức Đạt Lại Lạt Ma nhận xét: "Cộng sản là loài cỏ dại mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc sinh sôi nẩy nở trên rác rưởi của cuộc đời". 
Hai khuynh hướng bành trướng của nòi Hán và chiến tranh của  chủ nghĩa CS, sáp nhập với nhau, dưới sự lãnh đạo hiện nay của Đại Đế Đỏ Tập cân Bình, đang gây sóng gió khắp thế giới - đặc biệt là muốn soán ngôi Hoa Kỳ. Thử xem lịch sử cận đại của dòng Hán tộc Cọng Sản Trung Hoa :
Nhìn lại lịch sử cận đại của Hoa Lục  - dù là thể chế Dân Chủ hay Cộng sản - các lãnh tụ đều nuôi mộng làm bá chủ thế giới : - Tôn trung Sơn : Lãnh tụ phát động cuộc Cách Mạng Dân chủ, lật đổ vương triều Mãn Thanh, tuyên bố : "Trung Quốc phải chiếm vị trí siêu cường quốc đứng đầu  thế giới".  
Mao trạch Đông : Thực hiện bước "Đại nhảy vọt, vượt Anh, đuổi kịp Mỹ" :
"Trong vòng 75 năm nữa, TQ có thể bắt kịp và vượt qua Mỹ" (Lưu minh Phúc  dẫn từ sách " Giấc mộng Trung Hoa").                    
Đặng tiểu Bình: "Ẩn mình chờ thời" (Thao quang dưỡng hối ): Ẩn mình, che giấu thực lực, để chờ thời cơ chín muồi đứng lên giành vị trí đệ nhứt siêu cường làm bá chù thế giới.                           
Tập cận Bình - đời thứ năm, kể từ Mao trạch Đông thành lập CHNDTH (1949 ) theo chủ trương trổi dậy của Hồ an Cương - Giáo sư Đại Học Thanh Hoa (Bắc Kinh) và "Giấc mộng Trung Hoa" của Lưu minh Phúc (Liu Ming Fu). Ông Tập - tại Đại Hội ĐCSTH 19 ngày 18-10-2017 - đọc bài diễn văn 3000 từ, dài  3 tiếng, 23 phút, nhắc lại 26 lần từ siêu cường hoặc cường quốc, nhấn mạnh " Giấc mộng Trung Hoa"
: "Sự phục hưng vĩ đại của dân tộc Trung Hoa - giấc mơ lớn nhứt của Trung Quốc trong thời kỳ cận đại là Trung Quốc sẽ trở thành cường quốc hàng đầu thế giới vào năm 2049".
Ông Tập cận Bình ôm giấc mộng Trung Hoa, với vũ khí "Nhất Đới Nhất Lộ" và chương trình "Made in China 2025" đi chinh phục thế giới.               
Bằng chứng rõ ràng và cụ thể : Những lời tuyên bố trên đây của Tôn dật Tiên và 5 thế hệ CS - kể từ Mao Trạch Đông - chứng minh các ông con Trời - dù Dân Chủ hay Cộng Sản - đều muốn  xâm lấn các nước khác và đến Tập cận Bình - tham vọng càng lớn hơn gấp bội : Lớn hơn cả Mao, vượt qua Đặng, bỏ đàng sau Giang, Hồ, tàn bạo hơn cà Tần thủy Hoàng, Ngô Khởi qua cuộc thanh trừng đẫm máu " Đả hổ diệt ruồi", tiếp tục tiêu diệt Pháp Luân Công để bán nội tạng, tàn sát và đồng hoá các sắc tộc Mông, Hồi, Mãn, Tạng và đặt quan Thái Thú người Việt để cai trị Việt Nam. Không cần phải che giấu, Chủ Tịch Tập cận Bình đã công khai ý đồ thực hiện "Giấc mộng Trung Hoa" trong buổi thăm viếng Viện Bảo Tàng Trung Hoa và trong bài diễn văn đọc tại ĐHĐCS 19 mơ làm bá chủ toàn cầu.
Ông Tập cận Bình lấy tay che mặt trời . 
Trước đây, qua mấy trào Tổng Thống Hoa Kỳ, từ Nixon bắt tay Tàu cộng năm 1972, hy sinh VNCH, hy sinh 58,000 nhân mạng chiến sĩ Mỹ, 3 triệu thanh niên hai miền Nam Bắc - đến Bush cha, Bush con, Clinton. Obama- Hillary đều sai lầm trong chánh sách nuôi dưỡng cho Trung Cộng mạnh lên, nhân dân họ khá giả là họ chuyển biến thành thể chế Tự Do dân chủ, gia nhập cộng Đồng các nước Dân Chủ thế giới. Thực tế cho thấy Hoa Kỳ đã sai lầm : Nuôi ong tay áo” .  Quả thật vậy - nay Trung Cộng mạnh lên, đủ sức quay lại cắn Mỹ, trở thành một địch thủ đáng gờm của Mỹ và một đại họa cho cả thế giới.                          
 Tiến sĩ M.Pillsbury đã xác nhận sự sai lầm nầy trong tác phẩm của ông: CUỘC CHẠY ĐUA MARATHON 100 NĂM  1949 - 2049 
Năm 1949 - 2049 = 100 năm.        
Năm 1949 Mao thành lập nước CHNDTH. Năm 2049 - hậu duệ đời thứ V Tập cận Bình tuyên bố sẽ làm lễ kỷ niệm 100 năm thành lập CHNDTH tại Hoa Lục. Mức đến của cuộc đua Marathon 100 năm nầy :
Trung Quốc là một đệ nhứt siêu cường thay thế Hoa Kỳ lãnh đạo thế giới. 
Đây là cuộc chạy đua không công bằng.Trung Cộng đã đi trước 69 năm. Đi trên giấc ngủ yên, lòng tự mãn và chánh sách sai lầm của Hoa Kỳ. Họ đi hết 2/3 thời gian 100 năm. Tổng Thống D. Trump chính thức đối phó công khai với Tàu Cộng năm 2018. Như vậy Trung Cộng đã đi trước 2018-1949 = 69 năm.
Hoa kỳ chỉ có 31 năm đề chạy Marathon với Trung Cộng. 
Đây là cuộc chạy đua khủng khiếp để vuợt Mỹ, soán ngôi Hoa Kỳ trong vai trò lãnh đạo thế giới.
Tác giả quyển sách " The Hundred -Year Marathon" vạch trần những âm mưu trong chiến lựợc dài hạn 100 năm của TQ, để mong trở thành một siêu cường thay thay thế Mỹ. 
1.- Tiến sĩ Michael Pillsbury - người đã từng trải qua những vai trò tình báo tại LHQ, giữa CP Mỹ và Liên sô. Ông tinh thông tiếng Hán, hiểu biết sâu sắc về các thuật ngữ của ngôn ngữ ngoại giao, những bí mật về các mưu mô xảo huyệt, các thủ đoạn gian manh trí trá, những âm mưu lừa đảo, những chiến thuật tiến thoái, những đòn gián điệp và phản gián, những mưu mỹ nhân kế, khổ nhục kế, những ngón ngoại giao phong bì hiện các nhà ngoại giao Tây Phương gọi là " bẫy nợ Ngoại giao" ( Debt-Trap- Diplomacy ). Tác giả đã khám phá rằng những đòn phép trên đã được các lãnh tụ Cộng sản nghiên cứu kỷ lưởng từ Binh Pháp Tôn Tử, các truyện Tam Quốc, Chiến Quốc Sách của lịch sử hai ngàn năm trước của họ, để áp dụng vào hoàn cảnh hiện đại. 
2.- Trong cuộc chạy đua nầy, các lãnh tụ CS còn áp dụng chiến thụật ngụy trang, che giấu thật kỷ ý đồ hoặc hành động, để cho Mỹ ngủ yên trên sức mạnh và tinh thần tự mãn của mình. Trong khi Trung Cộng âm thầm thực hiện từng bước đi trong cuộc chạy đua Marathon 100 năm.( Sđd)  
3.- Từ 50 năm nay, Hoa kỷ theo đuổi một chánh sách ngây thơ :" Hợp tác và xây dựng", nhiều đời Tổng Thống  Hoa Kỳ đã bật đèn xanh cho tư bản Hoa Kỳ ào ạt đầu tư vào thị truờng nhân công rẻ mạt, để thu lợi nhuận. Tương kế tựu kế, Trung Cộng bắt buộc các nhà đầu tư Mỹ phải giao nạp bí mật kỹ thuật sản xuất, để đổi lấy giấy phép hành nghề. Mặt khác, TQ còn gửi gián điệp kinh tế xâm nhập vào các công Ty, xí nghiệp Mỹ để ăn cắp sở hữu trí tuệ, ăn cắp dữ kiện công nghệ, để bắt chước sản xuất những phiên bản rồi xuất cảng qua Mỹ với giá rẻ hơn. Mỹ còn đào tạo cho TQ hơn 1 triệu SV tốt nghiệp ĐH trở về bắt chước các mẫu mã hàng hóa Mỹ, Nhựt và Châu Âu, để sản xuất những mặt hàng y như hàng Mỹ, giá rẻ để cạnh tranh với hàng Mỹ, Nhựt và Liên Âu. Theo counterfeit Report - cơ quan tư nhân chống hàng giả thì TQ sản xuất 80% hàng giả trên thế giới. TQ còn xin Mỹ can thiệp để vào WTO, để lợi dụng mọi sơ hở, cạnh tranh bất chánh và hưởng qui chế tối huệ quốc vì thuộc nước nghèo chậm tiến. TQ tung người vào Mỹ " để tán tỉnh các học giả, thao túng các cố vấn của họ, các nhà chính trị nổi tiếng và  những nhận vật hay tổ chức được xem là thân TQ và phải biết kiên nhẫn để tránh không bị bao vây.". ( M. Pillsbury - Sđd )
4.- Tiến sĩ M.Pillsbury còn tìm tiếp xúc với những nhân vật đào tẩu, bất đồng chánh kiến với CS như tỷ phú Quách văn Quý ( hiện sống ở New York ) và nhiều nhân vật khác, để tìm hiểu những bí mật, những mâu thuần trong nội bộ Đảng Cộng Sản TQ.   
5.- Nghiên cứu về phía Mỹ, tác giả còn khám phá ra một sự thật mà báo chí ít ai nhắc tới : " Tất cả các lãnh đạo Hoa Kỳ từ thời Nixon-Kissinger cho đến nay , đều đánh giá sai lầm về chủ trương và mục đích của Trung Quốc. Bằng chứng làm chấn động giới chính trị Hoa Kỳ : Quyết định của Jimmy Carter và Kissinger về việc sẵn sàng yểm trợ cho TQ nhiều mặt, trong đó có mặt Khoa học kỹ thuật, để hiện đại hóa Quốc Gia nầy" ( M.Pillsbury - sđd) 
6.- Trả lời phỏng vần của ký giả Hélène Vissìère báo Le Point ( Pháp), Ông M. Pillsbury nói : "Người Trung Quốc có vẻ như bị mê hoặc trước sự biến đổi của Mỹ thành một siêu cường.Họ nghiên cứu xem chánh sách thương mãi và công nghiệp đã giúp Mỹ vượt qua Anh Quốc và Đức như thế nào.Tôi đã sững sờ khi thấy ở thư viện trường Đảng, bên cạnh các sách về thời chiến quốc, có cả một phần dành cho kỹ thuật quản lý của Mỹ " ( M.Pillsbury - Sđd )   
7.- Sách của M.Pillsbury còn dẫn một bằng chứng động trời khác : Chính vị Tổng Thống nổi tiếng của Hoa Kỳ Ronald Reagan cũng phạm một sai lầm lớn là "ký quyết định số NSDD 11 năm cho phép Ngũ giác Đài đem kỹ thuật tối tân về tên lửa, hải quân và không quân, bộ binh để chuyển hóa QĐND/ TQ thành lực lượng chiến đấu có tầm vóc quốc tế ( M.Pillsbury, The Hundred-Year Marathon).
(Có lẽ đây là thời chiến tranh lạnh, Tổng Thống Ronald Reagan  dùng chiến lược giúp Trung Cộng mạnh lên để liên minh đối phó với Liên Sô ). 
8.- Mặt trận gián điệp : Kể từ thời Nixon - Kissinger (1972) - lợi dụng sự ngây thơ và sai lầm của CP/ Mỹ xem TQ chỉ là một nước nghèo, yếu kém - các lãnh tụ CS thiết lập một mạng lưới tình báo, cài điệp viên vào khắp các cơ quan đầu não từ Trung Ương đến địa phương Hoa Kỳ .    
Giám Đốc FBI Christopher Wray  tường trình trước Quốc Hội Hoa Kỳ ngày 10-10-2018,  về tình hình gián điệp Trung Quốc tại Hoa Kỳ và cảnh cáo rằng gíán điệp TQ có mặt khắp 50 tiểu bang Hoa Kỳ. Nó bao gồm mọi thứ từ hạt ngô ở Iowa đến các "turbin" gió ở Massachusetts, từ nông nghiệp đến công nghệ cao. ( Business Insider). Đây là một mối đe dọa lớn nhứt cho nền An Ninh Hoa Kỳ xuất phát từ Bắc Kinh. 
Phỏng vấn của báo Le Point về chiến lược quân sự của TQ, tác giả quyển sách cho biết :" Người TQ hiện nay không đi chinh phục thế giới như những nước khác kiểu Hitler của Đức và Tojo của Nhật trong thế kỷ qua.Họ thực tiễn hơn. Mối đe dọa thật sự là sự thiếu vắng cải tổ và sự say mê những kẻ độc tài như Assad hay Mugabe.Họ tập trung phát triển loại vũ khí có thể giúp đánh bại kẻ thù hùng mạnh hơn bằng cách tấn công vào những điểm yếu của đối phương. Quyển sách chiến lược mới của TQ đánh giá Mỹ yếu trên phương diện An Ninh mạng và không gian điện não. QĐNDTQ đã thiết lập được 16 đơn vị gián điệp chuyên trách tấn công tin học. và đã phát triển một chương trình vũ khí bí mật, để phá hủy các vệ tinh Mỹ.
Tiến sĩ Michael Pillsbury nhận định : "Qua nghiên cứu, tôi được biết từ đời Mao đến nay, giới diều hâu TQ luôn luôn muốn nước họ sẽ thay thế Mỹ ở vị trí lãnh đạo kinh tế và quân sự của thế giới vào năm 2049, tức là năm kỷ niệm 100 năm ngày Mao lên cầm quyền".
" Kế hoạch nầy được biết dưới tên " Cuộc chạy đua Marathon 100 năm" mà không được ai nói đến. Nhưng bây giờ Bắc Kinh đã bắt đầu lên tiếng một cách công khai dưới trào của Chủ Tịch Tập cận Bình" .
"Nếu Mỹ muốn cạnh tranh thì Mỹ phải thay đổi hoàn toàn quan điểm và nhìn nhận TQ là một đối thủ cạnh tranh chứ không phải một QG cần cứu trợ, phải nhận dạng những lãnh vực mà Mỹ có thể gây sức ép, thuyết phục các nước lân cận thiết lập một liên minh, để buộc TQ bớt hung hăng và phải bảo vệ các nhà ly khai Trung Quốc, hổ trợ giới cải cách và nghiên cứu thời kỳ chiến quốc" . Ông M.Pillsbury nói tiếp.
Sách của Tiến sĩ Michael Pillsbury xuất bản năm 2015. Tổng Thống D.Trump lên cầm quyền năm 2017. Chánh phủ D.Trump đã hiểu rõ TQ. QH Mỹ cũng đã thức tỉnh và quyết tâm chống Trung Cộng qua Luật Ủy nhiệm Quốc Phòng (NDAA) 716 tỷ,3 $USD, với một số phiếu cao nhứt của Thượng Viện 87/10  
Riêng chánh phủ D.Trump đang quyết liệt  đối phó với TQ. Chiến tranh thương mãi chỉ là một cái cớ để T.T Trump mở mặt trận đánh toàn diện vào Trung Quốc. Mỹ nhứt định không để cho TQ chiếm vị trí siêu cường của mình. 
Mặc dù Mỹ đã sai lầm và đã chậm 2/3 đoạn đường 100 năm. Nhưng là một nước siêu cường, Mỹ có đầy đủ sức mạnh để ngăn chặn Trung Cộng. Cuộc chiến, dù cam go - kẻ thù, dù mưu mô xảo quyệt - nhưng Mỹ có nền văn minh khoa học cao nhứt thế giới, thể chế tam quyền phân lập, Mỹ xưa nay không xâm lăng lãnh thổ của bất cứ nước nào,  đủ chứng minh với thế giới chính nghĩa về phía mình.    
Mỹ đã thực sự hành động :                 
*Chiến tranh thương mãi đang quyết liệt với Trung Cộng.      
    - Ban hành Luật ủy quyền Q.P ( NDAA)        
    - Mở mặt trận qui mô chống gián điệp Trung Cộng tại Mỹ :       
*Sa thải, bắt và truy tố các nhà bác học gián điệp tại Viện Ung Thư Anderson TX.    
* Bắt nhiều kỷ sư Mỹ gốc Hoa, trong đó có kỷ sư Xiaoqing Zheng bị tội  ăn cắp dữ kiện công nghệ " turbin" của CGE. Còn nhiều vụ tương tự khắp nước Mỹ, không thể kể ra hết .    
* Mỹ khởi tố 3 vụ gián điệp TQ lấy cắp bí mật công nghệ động cơ máy bay phản lực dùng cho máy bay chở hành khách. Bộ Tư Pháp Mỹ nêu rõ tên các điệp viên nầy thuộc sở An Ninh tỉnh Giang Tô : Chai Meng, Zhang Zhang Gui, Liu chun Liang, đã ăn cắp kỹ thuật cốt lõi của động cơ turbin cho các công ty hàng không thương mãi TQ.        
*Báo cáo của Bloomberg phát giác TQ cấy chip nhỏ hơn hạt gạo vào 30 Công Ty Mỹ bao gồm cả Amazon, Apple, các Ngân Hàng  lớn và các nhà thầu lớn của CP. Các cuộc điều tra của An Ninh Mỹ cho biết : Các con chip nhỏ hơn hạt gạo cho phép kẻ tấn công tạo ra một cánh cửa tàng hình, để xâm nhập bất kỳ mạng máy tính nào. Chỉ đưa ra vài thí dụ điển hình, còn rất nhiều vụ án khác, không kể hết được.                 
*Kiểm soát gắt gao, trục xuất các công Ty TQ là cơ sở hoạt động cho TQ như các đại công Ty ZTE , Huawei, Alibaba.  
*Ngăn chặn không cho Công Ty TQ hay công Ty trá hình TQ mua các công ty sx sản phẩm chiến lươc của Mỹ như công ty Qualcom ( sản xuất chip chiến lược) v.v...  
Tình báo TQ xâm nhập vào Mỹ từ năm 2012 - theo báo Washington Free Beacon- con số lên đến 25,000 người và hơn 15,000 điệp viên tuyển dụng, để gia tăng hoạt động do thám tại Mỹ.      -  Chánh phủ Trump chủẩn bi trục xuất 100,000 người Hoa tị nạn tại Mỹ  
*Trục xuất 350,000 SV/ TQ du học tại Mỹ.           
*Đóng băng tài sản các quan chức TQ            
*Đóng băngTài sản và doanh nghiệp nhà nước TQ         
*Cấm các chánh phủ, các tổ chức kinh doanh hoặc các các cá nhân chuyên gia làm ăn với TQ - thậm chí có thể ngăn cấm TQ sử dụng ngoại hối bằng đô la Mỹ.( Thời Báo Hồng Kông )          
*Phá kế hoạch 1000 mgười của TQ 
Tóm lại Trung Quốc chuẩn bị cuộc chạy đua nầy 69 năm trước Mỹ : Phát khởi từ trong não trạng của Mao trạch Đông năm 1949 và các lãnh tụ 5 đời  kế tiếp - ý đồ vượt Mỹ, thể hiện từng bước cạnh tranh với Mỹ. Đặng tiểu Bình mở cửa cải cách kinh tế thu hút vốn đầu tư ngoại quốc ( FDI ).Kinh tế TQ càng mạnh, tham vọng càng lớn, cuộc chạy đua càng tăng tốc. Đến đời thứ V, họ Tập không cần giấu giếm đã công khai mức đến của cuộc chạy đua là năm 2049 - kỷ niệm 100 năm thành lập CHNDTH- Trung Quốc sẽ là đệ nhứt siêu cường thay thế Mỹ trong vai trò lãnh đạo thế giới.
Đi trên con đường ngây thơ "nuôi ong tay áo" suốt 69 năm ( 1949 - 2018 ) - Mỹ đã tỉnh giấc từ khi D.Trump xuất hiện.  Chỉ còn 31 năm để chạy đua với Trung Quốc. Dù trễ nhưng còn kịp... 
Cuộc thương chiến chỉ là cái cớ, là Diện - không phải là Điểm. Điểm của Trung Cộng là đánh gục Mỹ để làm bá chủ thế giới. Điểm của Mỹ là ngăn chặn Trung Cộng không cho vượt Mỹ và thay thế Mỹ trong vị trí siêu cường. Do đó, Mỹ không thể ngưng. Trung Cộng không thể lùi. Như vậy, là một cuộc chiến phải có kẻ thắng người bại. Một cuộc chiến " một mất, một còn" giữa Mỹ và Trung Cộng.
Về kết quả cuộc đua ghê gớm nầy, báo Le Point ( Pháp) hỏi: " Có thể có chiến ttranh bùng nổ ra không" ? Ông Pillsbury trà lời : Có đấy, có thể xẩy ra một cuộc chiến tranh ngoài ý muốn . Trung Quốc có thói quen tung ra những cú đánh cảnh cáo : " Họ can thiệp vào Triều Tiên năm 1950, rồi Ấn Độ  năm 1962. Họ cho rằng cuộc tấn công phủ đầu thường đem lại chiến thắng." 
Cuộc chạy đua Marathon 100 năm khủng khiếp nầy phản ảnh một cuộc chiến vô cùng phức tạp, khốc liệt không chỉ trên bình diện quân sự như các cuộc chiến tranh khác trong quá khứ - mà là một cuộc chiến toàn diện trên mọi lãnh vực: Kinh tế chính trị, thương mãi, Khoa học Kỹ thuật, ý thức hệ... 
Thêm một bằng chứng Mỹ quyết liệt trong mặt trận chống Trung Quốc : Bộ Tư Pháp Mỹ yêu cầu Canada bắt và dẫn độ bà Mạnh vãn Chu ( Meng Wanzhou) - Phó Chủ Tịch kiêm Giám đốc Tài Chánh công Ty Huawei – Công Ty sản xuất “chip tối tân 5 G ” lớn nhứt của Trung Quốc tại Mỹ. Mỹ ra tay ngăn chặn và phá vỡ Huawei - công Ty tình báo ngụy trang thực hiện kế hoạch “ Made in China 2025” để vượt Mỹ và thay thế Mỹ trong vai trò lãnh đạo thế giới. 
Lê Quốc 


Bộ Văn hóa dốt đặc cán mai - Nguyễn Thông


Bộ Văn hóa dốt đặc cán mai
Sáng nay 30.1.2019 ở thành phố Hải Phòng diễn ra lễ khánh thành và đưa vào hoạt động nhà tưởng niệm một nhân vật cách mạng, ông Nguyễn Đức Cảnh. Dự lễ này có cả Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Chính ông Phúc đã cắt băng cho công trình mới toanh.

Tôi không nói gì về ông Cảnh, bậc tiền bối của đảng cầm quyền; cũng không nói gì về ông Phúc. Tôi chỉ nói về cái dốt của Bộ Văn hóa – Thể thao – Du lịch, một thành viên trong bộ máy hành pháp xứ này do ông Phúc đứng đầu.

Nhà tưởng niệm nói trên được xây hoàn toàn mới, kể từ cái nền đất cho tới viên gạch viên ngói. Tính tới hôm nay, ngày ông Phúc cắt băng khánh thành, nó mới được 1 ngày tuổi. Có thể nó sẽ tồn tại qua năm tháng thời gian, chục năm, trăm năm hay nghìn năm, chưa biết được. Nhưng rất buồn cười là đám láo nháo ở Bộ Văn hóa vội vã cấp cho nó cái bằng “Di tích lịch sử cấp quốc gia”, trao ngay trong ngày 1 tuổi.

Có lẽ tôi phải phân tích cho những vị ấy hiểu. “Di tích” là từ Hán Việt. “Di” là để lại. Những thứ mà người xưa, cha ông để lại gọi là di. Tức là phải trải qua thời gian lâu dài, thường là vài chục năm, trăm năm, thậm chí nghìn năm. Di sản là tài sản (sản) để lại. Di huấn là lời dạy (huấn) của ai đó để lại cho con cháu. Di chúc là chúc thư, lời dặn dò (chúc) của người sắp qua đời hoặc đã qua đời để lại. “Tích” có nghĩa là dấu vết, thứ gì đó còn tồn tại. Biệt tích là mất dấu vết. Tung tích là dấu chân (tung). Người ta đi thường để lại dấu chân, muốn truy tìm thì căn cứ vào dấu chân coi xem đã đi những đâu. Cổ tích là dấu vết từ xưa (cổ) còn lại. Chứng tích là dấu vết làm chứng (chứng) về điều gì đó…

Như vậy, di tích phải là những dấu vết, những thứ đã trải qua thời gian, do các thế hệ trước, cha ông, tổ tiên, quá khứ để lại. Nó là một phần của quá khứ, của lịch sử đã trôi qua. Hình ảnh của di tích thường gắn với màu thời gian, rêu xanh, cũ kỹ, phong sương, cổ kính; nếu mới thì ít nhất nó cũng phải được phục dựng lại dựa trên cái cũ.

Một công trình hoàn toàn mới, chưa có lấy một tuần tuổi, thế mà mấy ông bà ở Bộ Văn hóa, cái cơ quan được coi là hiểu biết về văn hóa nhất, tinh những giáo sư tiến sĩ, lại làm một việc rất ngớ ngẩn, vô học, hoàn toàn không hiểu gì về di sản.

Đau nhất là họ có quyền, nên họ bắt thiên hạ phải ngu theo.
Nhà báo Nguyễn Thông/ Facebook

‘Nghiêm’ nên tham nhũng 13 tỉ mới… cảnh cáo! - Trân Văn


‘Nghiêm’ nên tham nhũng 13 tỉ mới… cảnh cáo!
28/01/2019

Ông Nguyễn Thành Phong, Chủ tịch TP.HCM, vừa nhắc nhở hệ thống chính trị, hệ thống công quyền ở thành phố này phải… “nghiêm”.
Tại buổi tổng kết hoạt động của lực lượng Thanh tra TP.HCM năm ngoái và triển khai nhiệm vụ năm nay, Ông Nguyễn Long Tuyền, Chánh Thanh tra TP.HCM, than rằng, lực lượng này phát giác sai phạm là mười thì khi tổ chức kiểm điểm chỉ còn bốn hay năm!
Muốn biết thực trạng làm ông Tuyền phải than thở công khai nghiêm trọng đến mức nào thì cần phải nhớ, Thanh tra là lực lượng đang đảm nhận vai trò phòng – chống tham nhũng!
Theo tường thuật của báo giới Việt Nam thì ông Phong rất đồng cảm với ông Tuyền nói riêng và lực lượng Thanh tra nói chung. Ông Phong cho rằng, chuyện Thanh tra chỉ ra nhiều sai phạm nhưng khi xem xét, kỷ luật chỉ phê bình, khiển trách là không nghiêm (1).
Bởi ông Phong phê phán, xử lý các sai phạm do Thanh tra phát giác mà chỉ phê bình, khiển trách là không nghiêm, thành ra nên thử xét xem ông Phong và hệ thống chính trị (mà ông là Phó Bí thư), hệ thống công quyền (mà ông là Chủ tịch) có khả năng “nghiêm” hay không?
***
Năm ngoái, Kiểm toán Nhà nước phát giác Tổng Công ty Nông nghiệp Sài Gòn (SAGRI) – một doanh nghiệp thuộc Ủy ban nhân dân (UBND) TP.HCM, vi phạm hàng loạt qui định về quản lý đất đai, công sản khi đem 24 khu đất có tổng diện tích 1.900 héc ta ra làm vốn để thành lập các doanh nghiệp mới.
Tuy nắm trong tay 45 khu nhà và đất, tổng diện tích lên tới 6.300 héc ta và chỉ đem nhà, đất làm vốn, góp với các doanh nghiệp khác hoặc cho thuê nhưng lợi nhận của SAGRI liên tục giảm so với mức biểu kiến mà SAGRI hứa hẹn. Năm 2017, lợi nhuận của SAGRI chỉ đạt 30% mức biểu kiến (2).
Cũng năm ngoái, Thanh tra TP.HCM kết luận, năm 2016, ông Lê Tấn Hùng, Tổng Giám đốc SAGRI và bà Nguyễn Thị Thúy, Kế toán trưởng của SAGRI, phối hợp với hai công ty du lịch, làm giả 10 hợp đồng đưa cán bộ, nhân viên đi “tham quan – học tập kinh nghiệm” ở nước ngoài để chi khống hơn 13 tỉ đồng (3).
Giống như Kiểm toán Nhà nước, sau khi thanh tra SAGRI, Thanh tra TP.HCM nhận định, tại SAGRI đã xảy ra hàng loạt sai phạm trong sử dụng công sản, công thổ, điều hành SAGRI. Hiệu quả của hoạt động đầu tư thấp, thua lỗ triền miên, nhiều liên doanh phải ngưng hoạt động, vốn nhà nước giao cho SAGRI bị tổn thất.
Cả Kiểm toán Nhà nước và Thanh tra TP.HCM cùng đề nghị các viên chức hữu trách ở TP.HCM xem xét, xử lý lãnh đạo SAGRI.
Giữa lúc nhiều người tin rằng, ông Lê Tấn Hùng, Tổng Giám đốc SAGRI, bào đệ của ông Lê Thanh Hải, cựu Bí thư Thành ủy TP.HCM, sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự, vì chỉ riêng chuyện tổ chức chi khống – chiếm đoạt hơn 13 tỉ đồng đã đủ để ông Hùng có thể bị phạt tử hình hay chung thân do “tham ô tài sản”...
Tuy nhiên tháng 3 năm 2018, dù cho biết là dựa trên kết quả kiểm toán của Kiểm toán Nhà nước và kết luận thanh tra của Thanh tra TP.HCM như vừa lược thuật, song ông Nguyễn Thành Phong, Chủ tịch TP.HCM, chỉ quyết định “khiển trách” ông Lê Tấn Hùng và bà Nguyễn Thị Thúy.
Quyết định “khiển trách” vừa kể tất nhiên là bị công chúng chỉ trích kịch liệt nhưng không ăn thua. Mãi tới tháng 10 năm ngoái, bảy tháng sau khi “khiển trách”, UBND TP.HCM mới quyết định nâng hình thức kỷ luật ông Hùng và bà Thúy từ “khiển trách” lên… “cảnh cáo” (3).
Lúc đó, ông Võ Văn Hoan, Chánh Văn phòng UBND TP.HCM có biện bạch rằng, xét thấy “khiển trách” chưa đúng với mức độ sai phạm của ông Hùng, bà Thúy nên UBND TP.HCM đã chỉ đạo thành lập một hội đồng kỷ luật mới để xem lại hình thức kỷ luật. Tuy nhiên nếu để ý một chút, ắt sẽ thấy, việc xem lại hình thức kỷ luật chỉ được tiến hành lúc bào huynh của ông Hùng đã bớt “thiêng” vì liên tục bị cáo buộc là chính phạm gây ra thảm nạn Thủ Thiêm.
Trung tuần tháng này – ba tháng sau khi UBND TP.HCM “cảnh cáo” ông Hùng và bà Thúy, Thành ủy TP.HCM nhất trí “cảnh cáo” đồng chí Lê Tấn Hùng, Bí thư Đảng ủy SAGRI và đồng chí Nguyễn Thị Thúy, Đảng ủy viên SAGRI. Nói cách khác, xử lý sai phạm của ông Hùng, bà Thúy đã xong.
***
Đem đối chiếu việc Chủ tịch TP.HCM xử lý ông Lê Tấn Hùng với tuyên bố, chỉ đạo mới đây của chính ông khi tham dự tổng kết hoạt động của Thanh tra TP.HCM, có thể thấy ngay là ông Phong… “giỏi”.
Ông không hề đắn đo, cũng chẳng cảm thấy thẹn, chẳng bận tâm chút nào về chuyện thiên hạ nghĩ gì khi ông cao giọng phê bình tình trạng không… nghiêm: Thanh tra chỉ ra nhiều sai phạm nhưng lúc xem xét, kỷ luật chỉ phê bình, khiển trách!
Không may là các Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN, Bí thư hoặc Phó Bí thư, Chủ tịch hoặc Phó Chủ tịch chính quyền các tỉnh, thành phố như ông Phong đều… “giỏi” như thế!
Chú thích