Monday, December 31, 2018

Tại Sao Người Ta Cứ Nói “Samsung 100% nước ngoài”? Nguyễn Quang Duy


Tại Sao Người Ta Cứ Nói “Samsung 100% nước ngoài”?
Nguyễn Quang Duy

Khai mạc Hội nghị về các giải pháp thúc đẩy phát triển công nghiệp hỗ trợ tại Hà Nội ngày 19/12/2018, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cho biết “… người ta cứ nói Samsung là 100% nước ngoài, đó là nhầm lẫn”.
Theo Thủ tướng Samsung có tỷ lệ sản xuất trong nước, bao gồm cả FDI và doanh nghiệp Việt Nam, trước đây bằng 0 thì nay trên 30%.

Chuyện ốc vít ở Việt Nam…
Điện thoại cầm tay cần hằng ngàn bộ phận khác nhau, đơn giản nhất là những ốc vít, tất cả đều cần mức độ tinh xảo và chính xác tuyệt đối, chỉ cần một sai sót nhỏ sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất của điện thoại, đến uy tín và đến thương hiệu của Samsung.
Vì thế Samsung vẫn phải nhập cảng hay phải tự sản xuất tất cả các bộ phận kể cả ốc vít để lắp ráp tại Việt Nam, người ta nói “Samsung 100% nước ngoài” là không có gì quá đáng.

Con số 30% từ đâu ra ?
Con số ông Phúc muốn nói có lẽ bao gồm cả tiền lương công nhân, bao bì đóng gói, vận chuyển, các dịch vụ kinh tế phát sinh, nhưng không rõ tại sao lên tới 30% một con số quá cao so với việc sản xuất iPhones của Apple tại Trung cộng.
Theo trang The Conversation giá thành của một iPhone 7 sản xuất vào cuối năm 2016 được ước tính chừng 237,45 Mỹ kim.
Trung cộng chỉ nhận được 8,46 Mỹ kim, hay 3,6% tổng số, bao gồm cả một cục pin do công ty Trung cộng cung cấp và tiền công trả lao động lắp ráp.
Mỹ và Nhật mỗi quốc gia nhận chừng 68 Mỹ kim, Đài Loan được chừng 48 Mỹ kim và Nam Hàn chừng 17 Mỹ kim cho việc xuất cảng các bộ phận vào Trung cộng cho việc lắp ráp.
Năm 2017, Samsung Việt Nam đạt doanh thu gần 64 tỷ Mỹ kim, với chừng 160.000 lao động.
Giả sử lợi tức, bao gồm làm thêm và tiền thưởng, cả năm cho mỗi lao động là 3.000 Mỹ kim thì tổng chi phí lao động là 480 triệu Mỹ kim chỉ chừng 0,75% tổng doanh thu.
Tỷ lệ 30% tính ra lên đến 19,2 tỷ Mỹ kim là một khoản tiền vô cùng lớn, không rõ Thủ tướng Phúc có được bằng cách nào.

Lắp ráp tại Trung cộng
Đằng sau chiếc iPhone, iPad, hay MacBook để ý thấy dòng chữ “Designed by Apple in California. Assembled in China", tạm dịch là “Thiết kế bởi công ty Apple tại California. Lắp ráp tại Trung cộng.”
Chính vì nỗi nhục “Assembled in China” (lắp ráp tại Trung cộng), Tập Cẩm Bình mới đề ra chiến lược “Made in China”.
Nhưng thay vì làm ăn đàng hoàng Trung cộng lại tìm mọi cách đánh sở hữu trí tuệ của Mỹ và nhiều quốc gia khác nên đang bị thế giới trừng phạt.
Để đáp ứng những đòi hỏi về bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ của Mỹ, ngày 27/12/2018 Bắc Kinh cho công bố dự thảo luật cấm cưỡng bức doanh nghiệp nước ngoài phải chuyển giao công nghệ.
Hà Nội hiện chưa có luật này và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vẫn vô tư đòi các công ty nước ngoài chuyển giao công nghệ.

Chuyện con chip điện tử ở Trung cộng…
Sau 40 năm cải cách và mở cửa, công nghiệp điện tử Trung cộng đã vượt qua khả năng sản xuất ốc vít nhưng lại bị tắc nghẽn với việc sản xuất các con chip điện tử.
Tập đoàn ZTE sản xuất điện thoại di động lớn hàng thứ hai của Trung cộng, chỉ sau Huawei, phải ngừng hoạt động khi chính phủ Mỹ cấm các công ty Mỹ bán các con chip điện tử cho ZTE.
Tập đoàn Huawei cũng sẽ chịu chung số phận nếu chính quyền Mỹ quyết định cấm các công ty Mỹ buôn bán với Huawei.
Có người cho rằng Trung cộng đang tìm cách tự sản xuất các con chip điện tử, thật ra nếu Trung cộng tự sản xuất được thì họ đã làm rồi.
Nhật, Đại Hàn và Đài Loan chưa đầy 30 năm phát triển công nghiệp đã vươn lên chỉ thua kém Hoa Kỳ cường quốc kỹ thuật bậc nhất trên thế giới.
Trong khi Trung cộng đã 40 năm, Việt Nam đã 30 năm vẫn chỉ đạt tới công nghiệp lắp ráp là một điều đáng chú ý.

Giáo Dục…
Tại Nhật Bản, từ những năm 1880, Minh Trị Thiên Hoàng đã thực hiện cải cách giáo dục với phương châm: "học tập phương Tây, đuổi kịp phương Tây, vượt phương Tây".
Nền giáo dục Nhật từ đó dựa trên những giá trị tiến bộ về nhân bản, tự do, dân chủ và đặc biệt chú trọng đến giáo dục kỹ thuật thực nghiệm.
Đại Hàn và Đài Loan là hai cựu thuộc địa của Nhật Bản nên đã chịu ảnh hưởng của nền giáo dục này.
Trung cộng đến ngày nay vẫn duy trì một hệ thống giáo dục từ chương, học vẹt, học nhồi nhét, học bắt chước, học không cần suy tư, không cần sáng tạo, học theo khuôn mẫu “hồng hơn chuyên” và học để làm quan.
Miền Nam Việt Nam trước 1975 đã thoát khỏi lối học từ chương. Còn miền Bắc và cả nước sau 1975 chịu ảnh hưởng nặng nề của giáo dục từ chương không khác gì Trung cộng.
Một nền giáo dục như Giáo sư Hồ Ngọc Đại đã công khai bộc lộ trên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam ngày 15/6/2014:
"Chúng ta dạy hiện nay là dạy bắt chước, bắt chước thế nào cho khéo nhất và như vậy như việc chúng ta dạy khỉ."
Một hệ thống giáo dục bắt chước không cần suy tư hay sáng tạo hoàn toàn thích hợp với các quốc gia công nghiệp lắp ráp như Trung cộng và Việt Nam.
Sau cuộc cải cách và mở cửa năm 1978, Bắc Kinh còn cho phép các trung tâm nghiên cứu tại các viện đại học được quyền tự trị và khá độc lập với hệ thống chính trị. Điều này chưa được thực hiện tại Việt Nam.

Thể Chế và Văn Hóa…
Người Việt vốn thích tìm tòi, học hỏi và có chí cầu tiến, trường hợp của Đại tướng Campuchia Trần Quốc Hải và người con trai Trần Quốc Thanh là thí dụ điển hình.
Ông Trần Quốc Hải gốc nông dân miền Nam nên còn được gọi là Đại tướng quân Hai Lúa.
Ông đậu đại học năm 1978 nhưng được phân ngành không đúng sở thích nên khi ra trường ông bỏ việc làm thợ sửa xe.
Ông 2 lần chế trực thăng phục vụ nông nghiệp nhưng đều bị nhà cầm quyền Việt Nam cấm sử dụng.
Sang Campuchia sửa máy cày ông lại được Quân đội Hoàng gia Campuchia cho thử sửa xe thiết giáp cũ, rồi cho thiết kế xe thiết giáp mới với tính năng hoàn toàn mới.
Quốc vương Norodom Sihamoni đã ban thưởng ông chức vị cao quý nhất trong quân đội Đại tướng quân.
Đại tướng Hai Lúa từng tâm sự: "Mình may mắn được người ta tạo điều kiện thôi. Tài giỏi mấy mà người ta không lắng nghe, không tin tưởng thì cũng không thể thành công được."
Nhiều người Việt được đào tạo và chỉ thành công ở nước ngoài, trường hợp của Tiến sỹ kỹ sư Lê Nguyễn Minh Quang là một thí dụ khác.
Ông tốt nghiệp Tiến sĩ ngành Xây dựng tại trường đào tạo kỹ sư Ecole Centrale Paris của Pháp năm 1995, với 3 văn bằng cao học về Quản trị Doanh nghiệp từ các trường Đại Học nổi tiếng Pháp, Mỹ và Singapore.
Tháng 6/2016, ông từ chức Tổng Giám đốc Công ty Bachy Soletanche chi nhánh Việt Nam, một công ty chuyên về xây dựng hạ tầng danh tiếng tại Pháp và quốc tế.
Sau đó ông nhận bổ nhiệm chức Trưởng Ban Quản lý Đường sắt Đô thị Thành Phố HCM, một chức vụ tiền lương chỉ bằng 5% tiền lương ông có được trước đây.
Ngày 21/12/2018 vừa qua, báo chí đưa tin ông đã bị tạm đình chỉ chức vụ Trưởng Ban và cấm đi ra nước ngoài. Trả lời báo chí ông cho biết:
“Từ ngày về ban, cho tới giờ này tôi không nhận một đồng nào của ai. Tết có khi họ đến tặng quà, có bao lì xì, tôi đều mở ra và trả lại cho họ vì tôi nói là ở Tây họ mở quà trước mặt người tặng. Năm sau chẳng thấy ai mang quà đến tặng nữa.”
Nhiều người Việt được đào tạo tại Phương Tây, có nhiều năm kinh nghiệm thực tiễn, khi nghĩ về quê phục vụ đều ngao ngán vì sự khác biệt về thể chế và về văn hóa.

Samsung Việt Nam
Với tiền lương thấp, lực lượng lao động dồi dào, được giảm thuế, được ưu đãi đất đai, được mọi ưu tiên và trợ giúp, tập đoàn Samsung đầu tư vào Việt Nam lên tới 17 tỷ Mỹ kim.
Theo ước tính tổng doanh thu của 4 nhà máy Samsung Việt Nam trong 9 tháng đầu năm 2018 đã lên đến 49,6 tỷ Mỹ kim, trên 25% GDP Việt Nam, với lợi nhuận thuần 4,27 tỷ Mỹ kim.
Samsung vừa cho biết năm 2018 ước tính xuất cảng tăng 12% so với năm 2017, đạt hơn 60 tỷ Mỹ kim và chiếm 25% kim ngạch xuất cảng của Việt Nam.
Nền kinh tế Việt Nam dựa khá nặng nề vào 4 nhà máy Samsung nên việc Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc thường xuyên ca ngợi tập đoàn này là một điều khó tránh khỏi.
Nhưng như đã phân tích bên trên công nghiệp hỗ trợ Samsung từ các công ty Việt Nam hầu như không có, nên đóng góp thực sự của Samsung cho nền kinh tế còn rất hạn chế.
Vào năm 2017, 4 nhà máy Samsung lợi nhuận ròng đạt 5,8 tỷ Mỹ kim. Trong khi đó thuế cho nửa đầu năm 2017 chỉ phải đóng 186 triệu Mỹ kim. Lợi nhuận ròng năm nay có thể vượt con số năm trước.
Phần lợi nhuận thuộc về Samsung nhưng được tính vào GDP Việt Nam nên việc GDP năm 2018 đạt 7,08%, cao nhất kể từ năm 2008, phần chính là từ lợi nhuận của Samsung.

Công nghiệp lắp ráp Việt Nam…
Theo Tổng cục Thống kê năng suất lao động của Việt Nam thấp hơn cả Lào, và chênh lệch về năng suất lao động giữa Việt Nam với các nước đang tiếp tục gia tăng:
"Tính theo sức mua tương đương năm 2011, năng suất lao động của Việt Nam năm 2016 đạt 9.894 Mỹ kim, chỉ bằng 7% của Singapore; 17,6% của Malaysia; 36,5% của Thái Lan; 42,3% của Indonesia; 56,7% của Philippines và bằng 87,4% năng suất lao động của Lào".
Các nhà máy Samsung lắp ráp theo dây chuyền được cài đặt một tốc độ cố định, người chạy theo máy nên năng suất lao động hầu như cố định.
Bởi thế chọn công nghiệp lắp rắp là chọn thua kém trong cuộc tranh đua về năng suất lao động.
Báo Dân Trí ngày 19/12/2018 cho biết trong một báo cáo gần đây của Bộ Công Thương đóng góp GDP của công nghiệp chế tạo Việt Nam "thua" cả Campuchia:
“Mặc dù chiếm đến gần 90% doanh thu thuần sản xuất kinh doanh của nền kinh tế nhưng năm 2017 công nghiệp chế biến chế tạo chỉ đóng góp gần 15% GDP so với mức trên 20% của phần lớn các quốc gia trong ASEAN, Campuchia 22%, Thái Lan 26%...”
Như đã phân tích bên trên công nghiệp lắp ráp đóng góp rất ít cho GDP nên báo cáo của Bộ Công Thương phản ảnh được điều này.

Thủ tướng vẫn vô tư…
40 năm về trước Đặng Tiểu Bình đã nhận ra sự lạc hậu của Trung cộng để mở cửa giao thương với nước ngoài.
10 năm về trước, Tập Cận Bình nhận ra và hổ thẹn về công nghiệp lắp ráp để cố vươn lên thực hành phương châm “Made in China”.
Mặc dầu phát triển công nghiệp của Việt Nam giống phát triển công nghiệp của Trung cộng trước đây một cách hết sức lạ lùng, nhưng lãnh đạo Việt Nam lại vẫn hết sức vô tư về “Made in Vietnam”.
Vào ngày 14/3/2018, tại Trường Đại Học Quốc Gia Úc trước những giáo sư và sinh viên Úc Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc giơ cao chiếc điện thoại di động hiệu Sumsung lên và khoe rằng:
“Rất có thể điện thoại thông minh của Samsung hiện đại nhất mà người Úc đang sử dụng hàng ngày đến từ Việt Nam vì theo Samsung khoảng ¾ lượng điện thoại này được sản xuất tại Việt Nam (Made in Vietnam).
Chính bởi thế người ta mới cứ phải nhắc nhở Thủ Tướng Samsung là 100% nước ngoài.
Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
30/12/2018


TRỜI KHÔNG GIÚP ĐƯỢC TẬP-Trần Hùng


TRỜI KHÔNG GIÚP ĐƯỢC TẬP
Trần Hùng

Tác giảTrần Hùng
NguồnThe SaigonPost
Ngày đăng: 2018-12-29

Nguyên lý ngàn đời là "Thiên bất dung gian" và giả như cái nguyên lý này có bị đảo ngược bởi Phật tổ Vô Thiên hoành hành bá đạo chốn dương gian có nghĩa là "Thiên hữu dưỡng gian" thì Tập Cận Bình và đảng cộng sản của y cũng không thể tồn tại dưới những đòn sấm sét của Donald Trump.
Chỉ mới ngồi vào ghế tổng thống Mỹ chưa tròn hai năm, chỉ mới tung nửa thành công lực trên võ đài thuế quan, nắn gân ZTE,... nhưng Trump đã làm cho Trung cộng rơi vào hoảng loạn tột bực đến mức Bộ chính trị của Trung cộng phải thừa nhận kinh tế hụt hơi, chứng khoán bốc hơi đến 2.400 tỷ USD và trên tất cả là rối loạn ngay trong hàng ngũ bộ chính trị buộc Tập Cận Bình phải triệu hồi khẩn cấp các thành viên bộ chính trị vào ngày 25/12/2018 để ép buộc tất cả phải tái lập lời thề "trung thành với đảng".
Sự việc hy hữu trên một lần nữa cho thấy thượng tầng Trung cộng đang bị hoảng loạn cùng cực. Mới một năm trước đây, tất cả đảng viên cộng sản cao cấp đều bỏ phiếu 100% nhứt trí để Tập Cận Bình làm chủ tịch nước vĩnh viễn và 100% đều nhứt trí, trung thành với chủ trương, đường lối, chính sách của đảng cộng sản do Tập Cận Bình khởi xướng còn gọi là tư tưởng Tập Cận Bình.
Giờ một năm sau thì tình hình dường như đảo lộn, nguy ngập đến mức Tập Cận Bình mất tự tin phải bắt đồng chí của mình lập lại "lời thề độc". Bản thân Tập Cận Bình thừa hiểu lời thề của người cộng sản là thứ lời thề "cá trê chui ống" nhưng vì "mắc bịnh phải vái tứ phương" nên Tập vẫn ép đồng chí mình thề để tự trấn an theo kiểu "phước chủ - may thầy".
Rõ ràng Donald Trump đã đánh trúng tử huyệt của Trung cộng, làm cho thượng tầng Trung cộng hoảng loạn, rối tung. Ngược lại dù Tập Cận Bình đã dốc cạn công lực, đáp trả trực diện lại Trump kết hợp cả việc đánh dưới lưng quần của Trump thông qua bọn Dân chủ thiên tả, Fake News, các đồng minh "già nhân ngãi non vợ chồng" của Mỹ,... nhưng công lực của Donald Trump chẳng những không bị suy suyễn mà lại gia tăng.
Việc Tập Cận Bình kịp nhận ra các thành viên trong bộ chính trị có biểu hiện "tự diễn biến" rồi bắt họ "thề độc" cho thấy họ Tập đã nhận ra viễn cảnh sụp đổ khởi phát ngay trong giới chóp bu đảng cộng sản, tức cái chết của Liên Sô đang quay hết chu trình và sẽ lập lại ứng ngay Trung cộng nên họ Tập cố ngăn nó lặp lại bằng việc ép đồng chí thề độc.
Tuy nhiên như đã nhận định, sự sụp đổ của Trung cộng khó xảy ra ở thượng tầng, tức xảy ra ở giới chóp bu cộng sản như Liên Sô trước đây mà nó xảy ra ở hạ tầng xã hội, nơi các đảng viên cộng sản tép riu, nơi giới tinh hoa ngoài đảng và đặc biệt là giới lao động nghèo khó làm công ăn lương. Bởi nhìn vào chiến lược ứng phó Trung cộng của Donald Trump, không khó nhận ra một điều đó là bề ngoài thì trông có vẻ như Trump đánh trực diện vào tầng lớp "tư sản đỏ" của Trung cộng, đó là đánh vào giới thân hữu của cộng sản thông qua việc áp thuế hàng hóa, trừng phạt các công ty sân sau, các tài phiệt Trung cộng. Nhưng đi sâu vào nghiên cứu lại thấy chiến lược của Trump có tác dụng như bom hẹn giờ kích nổ ngay trong hạ tầng xã hội của Trung cộng.
Trump muốn chứng minh cho thường dân ở Đại lục thấy rằng mọi hậu quả tác động tiêu cực đến đời sống của họ đều do đảng cộng sản gây ra, do đảng cộng sản tích lũy nhiều thói hư, tật xấu như gian lận thương mại, ăn cắp sở hữu trí tuệ, nuôi mộng bá quyền bằng việc uy hiếp, cướp đoạt chủ quyền của nước nhỏ, gài bẫy nợ các nước nghèo, độc đoán chuyên quyền, bóp chẹt tự do dân chủ, lừa bịp nhân dân,... Trump đánh Trung cộng là đánh cho nhân dân Đại lục, đánh cho tự do dân chủ, đánh cho nhân loại tránh họa diệt vong bởi "chết dưới tay Trung cộng" chứ Trump không triệt đường sống của thường dân Trung cộng. Bằng chứng là Trump nói luôn yêu người dân Đại lục, sẵn sàng cởi trói cho ZTE vì không nỡ đẩy hàng vạn lao động rơi vào cảnh thất nghiệp nếu ZTE thành tâm "cải tà quy chánh", sẵn sàng can thiệp vụ bắt Mạnh Vãn Chu nếu Huawei vô tội,...
Trước chiến lược "mưu phạt tâm công" của Donald Trump, giới tinh hoa ngoài đảng, giới trí thức không đảng và lực lượng làm công ăn lương, thường dân ở Đại lục dễ dàng phân biệt thị phi, thức tỉnh, giác ngộ. Từ đó họ sẽ dấy binh khởi loạn khi miếng ăn của họ bị teo tóp, cuộc sống của họ quay lại bần hàng do sự ngoan cố, chấp mê bất ngộ của Tập Cận Bình và đảng cộng sản gây ra.
Tập Cận Bình và đảng cộng sản đủ sức đả hổ, diệt ruồi, thanh trừng nội bộ, ép chóp bu cộng sản thề độc,... tức đủ sức chống sụp đổ ở thượng tầng chính trị trong chiêu bài chỉnh đốn đảng, chống tự diễn biến, chuyển hóa trong nội bộ đảng cộng sản để tránh giẫm lên vết xe đổ của Liên Sô vì tất cả đều nằm trong tầm tay nhờ vào sự lãnh đạo độc tôn, toàn diện của đảng cộng sản.
Nhưng Tập Cận Bình và đảng cộng sản không thể chèo chống ở hạ tầng xã hội, nơi có hơn 1 tỷ người đang giác ngộ, thức tỉnh. Sự giác ngộ, thức tỉnh của dân Đại lục sẽ bùng phát khi cái tết con heo đến gần. Họ nhìn lại hầu bao, nhìn lên bàn thờ và sẽ chép miệng "xuân này tệ nhứt mấy xuân qua", họ bấn loạn, âu lo mỗi khi gặp nhau bởi câu hỏi "tết xong lấy việc đâu làm, lấy tiền đâu sống,..." và họ càng khốn khó hơn khi sau 90 ngày ân hạn, dù kết quả thế nào thì kinh tế của Trung cộng cũng lụi tàn, chưa kể việc Trump lại đánh mạnh vào ZTE, Huawei, bao vây đánh toàn diện Trung cộng bởi thói ngoan cố, chấp mê bất ngộ của Tập Cận Bình và đảng cộng sản.

Ý dân là ý trời, dân là nước, nước nâng thuyền nhưng nước cũng lật thuyền. Thiên bất dung gian mà cộng sản là trùm gian. Trời có muốn giúp Tập cũng không cứu được Tập. Trung cộng sụp thì cộng sản sạch. Hán nô Nguyễn Phú Trọng và lũ cộng nô cũng đi gặp Mác - Lê - Mao - hồ để làm kiếp ngạ quỷ vĩnh viễn không được đầu thai./.
Trần Hùng.


NHÀ NƯỚC ĐÓNG CỬA Tin Vắn Trong Tuần (Dec.29, 2018)-Vũ Linh



NHÀ NƯỚC ĐÓNG CỬA
Tin Vắn Trong Tuần (Dec.29, 2018)
Vũ Linh

Cuối cùng thì Nhà Nước đã đóng cửa. Cho đến nay, khi bản tin này được viết thì vẫn chưa mở cửa lại. Tin Nhà Nước ‘đóng cửa’ dĩ nhiên đã gây hoang mang không ít cho thiên hạ, phần lớn vì TTDC Mỹ và truyền thông thông ngôn của tỵ nạn hùa theo, hù dọa, công kích đủ kiểu. Có nhiều khói mù cần giải tỏa.
Trước hết là lý do tại sao và ai gây ra.
Lý do căn bản là việc cấp tiền xây tường biên giới Mỹ-Mễ. Thượng Viện thông qua một ngân sách tạm trong đó việc chuẩn chi tiền để xây bức tường biên giới Mỹ-Mễ được hoãn lại qua tháng Ba năm tới mới bàn. Ngay sau đó, Hạ Viện cũng thông qua một ngân sách tạm, trong đó có dự chi 5,7 tỷ đô cho bức tường. Dự luật ngân sách của Hạ Viện được chuyển qua Thượng Viện lại để đúc kết thành một ngân sách duy nhất cho tổng thống ký. Thượng Viện biểu quyết nhưng không đủ phiếu, đưa đến tình trạng không có đồng thuận, tức là không có ngân sách chung, tổng thống không có gì để ký. Nhà Nước không có tiền, phải đóng cửa.
Ở đây, phải nhìn cho rõ sự phức tạp của vấn đề. Phe CH không đủ phiếu đa số để thông qua, vì một số khá nhiều thượng nghị sĩ CH ‘đào ngũ’ về nhà nghĩ lễ sớm để tránh biểu quyết về một vấn đề quá gai góc. Mà cho dù tất cả đều hiện diện bỏ phiếu thuận thì cũng không đủ 60 phiếu vì phe DC ‘nhất trí’ biểu quyết tuyệt đối chống mọi ngân sách cho việc xây tường.
TTDC la hoảng “Trump đóng cửa Nhà Nước vì không được tiền xây tường”. Theo như kẻ này nhìn thấy, đây là chuyện vu cáo lộ liễu nhất. Nếu quý vị đọc và hiểu kỹ, TT Trump chưa có quyết định gì trong diễn tiến trên tuy ông đã khẳng định nhiều lần phải có tiền xây tường trong ngân sách. Nhà Nước đóng cửa vì không có tiền, mà không có tiền là vì ngân sách không được quốc hội phê chuẩn, chẳng liên quan gì đến TT Trump.
TTDC và vài cụ tỵ nạn la hoảng về chuyện đóng cửa Nhà Nước sẽ khiến công chức làm việc không lương, cũng như vài người bị đuổi về nhà trong dịp lễ cuối năm. Có anh còn bi thảm hoá câu chuyện bằng cách hỏi móc thật ngớ ngẩn “Không biết họ và gia đình họ có trách cứ gì ông [TT Trump] không?”. Chuyện bá láp! Công chức được nghỉ nằm nhà đi chơi với gia đình trong dịp lễ, còn gì vui hơn? Đã vậy, dù không đi làm, vẫn được trả lương đầy đủ không thiếu một cắc sau khi Nhà Nước mở cửa lại, có gì khiếu nại? Ta đừng quên công chức Mỹ không lãnh lương mỗi ngày mà lãnh lương mỗi tháng, nếu Nhà Nước đóng cửa trong những ngày trong khoảng hai kỳ lương thì chẳng ảnh hưởng một ly ông cụ nào đến cuộc sống của công chức, chỉ ảnh hưởng nếu Nhà Nước đóng cửa trong ngày phát lương cuối tháng, nhưng sau khi Nhà Nước mở cửa lại, họ lãnh lương hồi tố hết, chẳng thiếu một xu.
Dù sao thì việc Nhà Nước đóng cửa đã trở thành chuyện ‘cơm bữa’ trong chính trường Mỹ, chẳng có gì kinh hoàng, càng không phải là tận thế.
Trong khi Nhà Nước đóng cửa, phe ta la hoảng công chức đang chết đói, thì các lãnh tụ DC phè phỡn phơi nắng tại Hawaii (Nancy Pelosi) hay Bahamas (Maxine Waters). Nhà Nước đóng cửa, mấy vị này cũng không lãnh lương mà, phải không?
Về việc toàn thể khối DC chống việc cấp tiền xây tường, sự thật vẫn chỉ là cái mánh giả dối của DC. Với những người có trí nhớ kém, xin nhắc lại là TT Clinton là tổng thống đầu tiên ra lệnh xây bức tường biên giới, rồi cả hai tổng thống kế nhiệm Bush và Obama đều tiếp tục xây tường. Không phải ông Trump là tổng thống đầu tiên đòi xây tường. Ông chỉ là người đòi xây tường cao hơn, hiệu quả hơn. che hết lỗ hổng còn lại và đắt tiền hơn thôi.
Thế thì tại sao lại nghiến răng nghiến lợi chống bức tường của Trump? Chỉ là chuyện vừa có lý cớ chống TT Trump trên căn bản Dị Ứng Trump, chống tất cả những gì Trump làm, vừa có dịp ra tranh cử với khối dân gốc Nam Mỹ là họ hoan nghênh đám di dân. Vấn đề hoan nghênh đám di dân này càng ngày càng trở nên sinh tử đối với đảng DC khi họ đang mất quá nhiều phiếu của dân da trắng, tiêu biểu là việc thất cử của bà Hillary. DC và TTDC tìm cách che dấu sự thật này bằng cách núp dưới những khẩu hiệu vớ vẩn như ‘túp lều lớn đa dạng’, ‘chính sách di dân nhân đạo’, ‘giúp dân Nam Mỹ trốn chạy bạo loạn, đàn áp chính trị’,…
Ông dân biểu gốc ‘Chú Ba’ Ted Lieu của Cali (dĩ nhiên) dõng dạc tuyên bố “Chúng ta sẽ không xây bức tường ngu xuẩn đó”. Câu hỏi cho ông này: tại sao Trump xây tường là ngu xuẩn? Thế khi Clinton, Bush và Obama xây tường thì có ngu xuẩn không?
Vài anh tỵ nạn ngây ngô làm vẹt lập lại chủ trương “nối vòng tay lớn” của DC và TTDC như máy mà không hiểu gì về sự thật trong hậu trường sân khấu cải lương chính trị Mỹ.

CHỨNG KHOÁN TIẾP TỤC NÓNG LẠNH
Thị trường chứng khoán Mỹ tiếp tục nóng lạnh. Một ngày trước lễ Giáng Sinh, Dow Jones đã rớt 650 điểm, hơn 2%, xuống dưới 22.000.
So với cao điểm 26.800 hồi đầu tháng 10, Dow đã rớt 4.800 điểm, hay 18%. So với 18.000 điểm ngay trước khi ông Trump được bầu tháng 11/2016, Dow vẫn còn tăng 4.000 điểm, hay 22% trong hai năm. Mức tăng trung bình 11% một năm này có vẻ bình thường hơn là mức tăng vô lý gần 50% trong hai năm trước đây. Dù vậy, các chuyên gia thấy việc rớt 18% trong ba tháng qua là chỉ dấu đáng lo ngại.
Một ngày sau lễ Giáng Sinh, Dow mở màn, tăng gần 300, sau đó rớt mấy chục, cuối ngày tăng gần 1.100 điểm! Ngày hôm sau, Dow mở cửa chợ, rớt ngay 550, đến cuối ngày, tăng 260 điểm. Đúng là Dow của ông Thần Trump, cũng sáng nắng chiều mưa, không ai đoán trước được.
Nhìn vào diễn biến trên, ít ai dám tiên đoán qua đầu năm 2019, thị trường sẽ mau chóng ổn định lại, hay tiếp tục nóng lạnh nữa.
Có tin TT Trump hết sức bực tức về việc NHDTLB vừa tăng lãi suất lên nữa sau khi Dow Jones đã rớt hơn 3.500 điểm và đã tham khảo ý kiến các cố vấn về việc thay thế chủ tịch hội đồng NHDTLB, ông Jerome Powell.
Việc NHDTLB tăng lãi suất trong khi thị trường chứng khoán rớt ào ào trong ba tháng liền là một việc làm hết sức hy hữu, cực kỳ hiếm thấy, chứng tỏ NHDTLB quả là quá khắt khe. Nhiều chuyên gia giải thích NHDTLB lấy quyết định dựa trên dự phóng tương lai lâu dài, chứ không dựa trên sự trồi sụt nhất thời của thị trường chứng khoán. Nhưng cũng có người cho rằng có thể đây là một hành động có tính ‘thách thức’ TT Trump của NHDTLB sau khi ông Trump chỉ trích NHDTLB.
Bộ trưởng Tài Chánh Mnuchin đã cho biết TT Trump sẽ không thay thế chủ tịch NHDTLB.
Có vài yếu tố căn bản đưa đến việc nóng lạnh này.
-             Mức tăng trưởng 50% là vô lý và ‘phản khoa học’, trước sau gì cũng phải tự điều chỉnh.
-             Giới doanh gia lo ngại sách lược tăng trưởng kinh tế của TT Trump sẽ bị cản bởi một Hạ Viện trong tay của đảng DC và một chính sách tiền tệ quá khắt khe của NHDTLB. Nhưng vẫn tin sẽ còn tăng trưởng.
-             Việc tăng lãi suất mà TT Trump chỉ trích cũng có thể có hậu quả thuận lợi khi lãi suất cao thu hút tiền đầu tư vào Mỹ.
-             Điểm lạc quan nữa là theo báo Wall Street Journal, mức hàng bán lẻ đã lên tới những mức cao nhất từ nhiều năm qua. Dân Mỹ bán cổ phiếu lấy tiền mua sắm trong dịp Giáng Sinh chăng?
Tóm lại, chưa có đồng thuận về hậu quả lâu dài của chính sách kinh tế của TT Trump và những quyết định của NHDTLB.
Trong khi đó, giá trị đồng đô Mỹ vẫn tiếp tục không ngừng tăng trên thế giới so với các ngoại tệ mạnh khác. Tháng Chạp này đã leo lên mức cao nhất từ hai năm nay. Giá trị đồng đô cao chứng tỏ giới kinh doanh tin tưởng ở kinh tế Mỹ trong dài hạn, nhưng hậu quả không lợi cho kinh tế Mỹ khi hàng hoá và du lịch Mỹ trở nên đắt hơn cho thế giới.

CẬP NHẬT CUỘC ĐIỀU TRA CỦA MUELLER
Cuộc điều tra của công tố Mueller vẫn dậm chân tại chỗ, chẳng ai nhìn thấy gì mới lạ, cũng chẳng ai biết khi nào sẽ chấm dứt, công tố Mueller đã câu được gì.
Báo Washington Post công bố một danh sách tràng giang đại hải những người đã bị bắt, truy tố, cùng những tội của họ đã bị ông Mueller vồ. Đọc thoáng qua là chết khiếp. Đọc kỹ thì thấy … chuyện bé xé ra to. Hay chính xác hơn, chuyện không có mà cố vặn vẹo ra cho có để biện minh cho việc đã tốn mấy chục triệu đô tiền thuế dân đóng.
Trước hết, có hai loại người bị ông Mueller vồ: 1) một nhóm người Nga, tất cả đều đã về Nga, truy tố cho có, chẳng đi đến đâu hết; và 2) một số nửa tá những con tép lép được ‘phe ta’ dùng hoá chất nhập cảng từ Trung Cộng, cố gắng bơm cho to lên bằng tôm tích, nhưng vẫn chưa đi đến đâu.
Sau đó, điều đáng chú ý là đám công dân Nga bị truy tố can dự vào bầu cử, nhưng không có người Mỹ nào hay nhân viên nào của ông Trump can dự đến. Những người Mỹ bị truy tố thì toàn là vì những tội cá nhân của họ, chẳng có gì liên quan hay có thể là bằng chứng về việc ông Trump thông đồng với Nga, là mục tiêu thực sự của cuộc điều tra của ông Mueller.
Có tin mới lạ là toàn bộ cuộc điều tra của công tố Mueller có thể sẽ bị liệng vào thùng rác vì xuất phát từ một việc làm trái phép hay bất hợp pháp của cựu giám đốc FBI, ông James Comey. Theo nguồn tin này, do báo Western Journal loan tải, GĐ Comey trao đổi emails với vài viên chức bộ Tư Pháp Obama, theo đó họ biết rõ Hồ Sơ Nga – Russian Dossier- là hồ sơ ngụy tạo, vô bằng chứng, nhưng vẫn dựa trên đó, xin toà FISA cho phép theo dõi Ủy Ban Vận Động Bầu Cử Trump.
Nếu tin này đúng sự thật thì cuộc điều tra của công tố Mueller, là hậu quả trực tiếp của cuộc điều tra của ông Comey, đã phát xuất từ một việc làm gian trá của ông Comey hợp tác với bộ Tư Pháp của TT Obama nhắm cản ông Trump và giúp bà Hillary, đương nhiên cũng là việc làm bất hợp pháp.

TT TRUMP ĐI IRAQ
Tin bất ngờ cuối năm, TT Trump đi thăm lính Mỹ tại Iraq. Chuyện cũng bình thường vì tất cả các tổng thống đều làm vậy. Và tất cả các báo thường loan tin trong tinh thần cổ võ, hoan nghênh. Nhưng với TT Trump thì dĩ nhiên là khác: phản ứng của TTDC vẫn là chống đối, bôi bác, đả kích.
NBC tung tít lớn “Trump là tổng thống đầu tiên từ 2002 đã không thăm lính nhân dịp Giáng Sinh”. Sau khi tin TT Trump đi thăm lính tại Iraq được công bố, NBC vẫn giữ nguyên quan điểm, giải thích chi tiết “TT Trump đến trại David để lấy máy bay vào lúc 12.06 AM”, quá nửa đêm Giáng Sinh 6 phút nên tin của NBC trên nguyên tắc vẫn đúng! Đúng là chuyện chẻ sợi tóc làm năm để chỉ trích.
Một tờ báo viết bài đả kích TT Trump không đi thăm lính, cho lên báo đúng ngày Giáng Sinh, một ngày trước khi tin TT Trump đi Iraq được loan báo. Ngày hôm sau, khi tin TT Trump được công bố, tờ báo vỗ ngực khoe nhờ chỉ trích của TTDC nên TT Trump đành miễn cưỡng phải đi Iraq. Làm như thể TT Trump đọc bài báo đả kích, vội vã chạy ra tàu bay, bay đi Iraq liền vậy?! Như ông chồng bị bà xã sai ra chợ mua bó rau, nhẩy lên xe Honda đi liền vậy. Tổng thống đi đâu, nhất là đi thăm chiến trường, phải chuẩn bị cả tháng hay ít ra cả tuần trước, nhưng kệ, có cớ chửi thì cứ chửi.
Một tờ báo khác nhận định “TT Trump đi Iraq vận động tranh cử”. Thế thì các TT Clinton, Bush con và Obama đi thăm lính thì là gì?
Lại một tờ báo khác chất vấn TT Trump không có quyền ký tên trên mũ đỏ MAGA mà nhiều anh lính yêu cầu. Khi TT Obama thăm lính tại Afghanistan và ký ảnh của mình trên các báo hay tờ rời quảng cáo tranh cử, dĩ nhiên chẳng có báo hay đài TV nào khiếu nại TT Obama đang “vận động tranh cử” hết. 
Anh Philippe Reines, cựu cố vấn của bà Hillary đã mau mắn tuýt “Tôi dám cá không có anh lính nào bỏ tiền túi ra mua mũ đỏ MAGA này, mang từ Mỹ qua hết, mà Trump đã lấy tiền thuế của dân ra mua rồi phát cho họ”. Khỏi cần hỏi anh Reines lấy tin này ở đâu. CNN thực tế hơn, đoán mò TT Trump đã mang theo cả lố mũ đỏ để phát. Không cần trưng bằng chứng.
 TT Trump chụp hình với một toán biệt kích. TTDC mau mắn đả kích ngay “Trump công khai hoá hình quân nhân biệt kích, khiến tính mạng họ bị đe dọa”.
Những cái này, không biết phải gọi là “tìm sâu” hay “tìm dòi”?
Sau khi thăm lính Mỹ tại Iraq, TT Trump đã ghé Đức, thăm quân nhân Mỹ tại đây luôn. Cũng tình trạng tương tự: lính đứng xếp hàng chờ xin chữ ký trên mũ đỏ MAGA. Cũng phản ứng tương tự của TTDC.

MỸ VÀ LIÊN HIỆP QUỐC
Liên Hiệp Quốc khiếu nại tổ chức này bị đe dọa hết tiền nuôi các đơn vị quân lực đang duy trì hòa bình –peace keeping forces- trên thế giới, đặc biệt là tại vài nước Phi Châu. Vài chính khách LHQ đã mau mắn tố Mỹ phải chịu trách nhiệm vì từ chối đóng góp thêm.
TT Trump đã có chính sách đóng góp vào LHQ khác xa chính sách trước của TT Obama.
Năm 2000, dưới thời TT Clinton, Mỹ điều đình với LHQ và được thỏa thuận sẽ đóng góp 22% vào ngân sách tổng quát của LHQ, và 27% vào ngân sách các lực lượng đặc biệt duy trì hòa bình. LHQ có hơn 200 quốc gia thành viên, nếu chia đồng đều thì mỗi nước chỉ phải đóng góp có 0,5% thôi, nhưng vì Mỹ quá lớn nên phải đóng góp nhiều hơn, xấp xỉ hơn 1/5 ngân sách tổng quát và gần 1/3 ngân sách các lực lượng quân sự. Dưới thời TT Bush con, quốc hội biểu quyết giới hạn mức đóng góp tới tối đa là 25%.
TT Obama mau mắn ký sắc lệnh cho phép vượt qua giới hạn do quốc hội ấn định, để Mỹ đóng góp... không giới hạn. Sắc lệnh có vẻ bất hợp Hiến, nhưng vì phe DC kiểm soát cả hai viện, nên chẳng ai phản đối.
TT Trump quyết định, tái lập giới hạn của quốc hội. Vài chính khách DC đã chỉ trích “TT Trump làm giảm uy tín Mỹ trên thế giới”. Trong quan điểm DC, tất cả mọi chuyện, chỉ việc tung tiền thuế của dân ra là tốt nhất.

TÒA MỸ PHẠT CẬU KIM
Một quan tòa liên bang đã phán chính quyền Bắc Hàn phải bồi thường 501 triệu đô cho gia đình anh Otto Warmbier, sau khi gia đình này đã truy tố chính quyền Bắc Hàn và đòi một tỷ đô bồi thường về cái chết của ông con. Anh Warmbier là một sinh viên đi du lịch Bắc Hàn, táy máy xé một bích chương tuyên truyền của Bắc Hàn, bị bắt nhốt tháng 1/2016 và tuyên án 15 năm tù. Tháng 6/2017, sau khi TT Trump vận động, anh được trả tự do về Mỹ sau khi bị tra tấn, đánh đập gần chết, về Mỹ trong cơn mê bất tỉnh, vài ngày sau thì chết. Gia đình anh tố cáo khi anh bị bắt, chính quyền Obama từ chối can thiệp, lại còn khuyến cáo gia đình không nên làm gì để chọc giận cậu Ấm Ủn, chỉ nên kiên nhẫn ngồi chờ lòng nhân đạo của cậu Ấm.
Phán quyết của ông tòa chỉ là chuyện vớ vẩn. Chẳng ai tin BH sẽ nhận lỗi và chịu bồi thường một xu nào. Cũng chẳng ai tin việc này sẽ cản trở cuộc đàm phán Mỹ-BH về việc giải giới vũ khí nguyên tử BH.

NỖI ÁM ẢNH CỦA BÀ HILLARY
Bà Hillary mới gửi thiệp chúc Giáng Sinh cho dân Mỹ.
 Thiệp chúc mừng là bức hình chụp hai ông bà và cô con gái tại Tòa Bạch Ốc khi ông chồng còn làm tổng thống. Chỉ chứng tỏ Tòa Bạch Ốc thật sự đã là một ám ảnh không thể lôi ra khỏi đầu óc bà Hillary được.
Hình thiệp Chúc Giáng Sinh 2018 của bà Hillary


Một thăm dò mới nhất của USA Today cho biết chỉ có 15% cử tri DC cảm thấy kích thích nếu bà Hillary ra tranh cử năm 2020, trong khi 70% thấy bà không nên ra nữa.