Vũ Linh 107: Lại Nói Về TTTT
Câu chuyện truyền thông dòng chính Mỹ thiên vị
như thế nào, diễn đàn này đã viết thường xuyên, và cả thế giới cũng đã biết
nhiều rồi.
Trong câu chuyện chính trị Mỹ hiện nay, thái độ
thiên vị
chống TT Trump của TTDC quá lộ liễu,
ngay cả Đại Học Harvard cũng đã xác nhận hơn 90% chống Trump, ‘chuyện đương nhiên’ không
cần mất
thời giờ bàn thêm. Chuyện đáng
bàn là cái tính thiên vị, hay chính xác hơn, thiên tả đó chẳng phải chỉ giới
hạn trong chính trị Mỹ, mà đã đi xa ra ngoài nước Mỹ.
Trước hết, xin được phép nhắc sơ qua về vai trò
của TTDC Mỹ trong cuộc chiến VN.
Đám nhà báo trẻ Mỹ đến VN đều có một mẫu số chung là ban đầu ủng hộ
cuộc chiến vì đây là cuộc chiến do thần tượng cấp tiến của họ, TT Kennedy khơi
mào nhân danh cái gọi là ‘cuộc chiến cho chính nghĩa tự do dân chủ’. Nhưng rồi
họ mau chóng chuyển hướng, không tin tưởng và không ủng hộ TT Johnson, biến
thành những nhà báo gọi là ‘phản chiến’, chống lại sự can dự của Mỹ vào cuộc
chiến mà họ gọi là ‘cuộc chiến bẩn thỉu’ tại Nam VN.
Những bản tin chính trị hay chiến sự hàng ngày
của họ toàn là công kích, bôi bác, hay chê bai phe đồng minh, từ chính quyền
Johnson tới các tướng lãnh Mỹ, cho đến chính quyền VNCH từ TT Diệm cho đến TT
Thiệu, và toàn thể quân lực VNCH từ tướng đến lính.
Những chống phá này đã gây khó khăn lớn cho TT
Johnson và sau đó, TT Nixon, đóng góp lớn vào việc dư luận quần chúng Mỹ cũng
chuyển hướng theo, quay qua chống chiến tranh VN mạnh, nhất là trong những năm
của TT Nixon. Cuối cùng đưa đến chiến thắng của CSBV, chiếm trọn miền Nam.
Dân Việt ta đã là nạn nhân hàng đầu của đám
truyền thông thiên tả đó, ai cũng biết. Điều đáng nói là một số không nhỏ dân
tỵ nạn ta hiện nay hoặc là đã quên béng mất bài học xương máu này, hoặc là vì quyền
lợi trợ cấp gì đó, đã nhắm mắt tin tưởng trở lại cái truyền thông thiên vị và
thiên tả này, coi những cơ quan ngôn luận của TTDC Mỹ như là những tiếng nói mà
uy tín và tính khả tín không thể nghi ngờ được. Cứ nghe đến Washington Post hay
New York Times, hay CBS, NBC, ABC, CNN là phủ phục xuống ghi chép, phiên dịch
rồi trích dẫn hay phổ biến cho cộng đồng tỵ nạn. Chẳng khác gì lời Kinh Thánh.
Dù sao thì chuyện này cũng … xưa rồi, thôi bỏ
qua. Bây giờ, ta bàn chuyện hiện tại.
Như đã viết trong phần mở đầu, bài này sẽ nhìn
qua vài quan điểm của TTDC về những vấn đề không liên quan trực tiếp đến TT
Trump.
CÂU CHUYỆN CÔ THUNBERG
Câu chuyện nổi đình nổi đám mới đây là tạp chí
TIME đã chọn cô bé Greta Thunberg của Thụy Điển là ‘Người Của Năm’ qua.
TIME đã tự tạo cho mình một truyền thống từ hơn
nửa thế kỷ qua là mỗi năm, tuyển chọn một ‘Người Của Năm’, Person of The Year,
nghĩa là một người mà TIME cho là đã có ảnh hưởng lớn nhất trong năm vừa qua
trên thế giới.
Năm nay, TIME lựa một cô bé 16 tuổi, mới nổi tiếng
cách đây… vài tuần trong vài ngày. Cô này nổi tiếng vì đã lên tiếng báo động về
chuyện địa cầu bị hâm nóng, mà bây giờ họ khéo léo gọi là ‘thay đổi khí hậu’ vì
chẳng mấy ai tin chuyện hâm nóng hâm lạnh gì nữa.
Cô bé Thunberg bỏ học, ‘cắm lều’ trước quốc hội
Thụy Điển để đòi hỏi thế giới phải làm một cái gì cứu nguy địa cầu. Hình ảnh của cô đã bị giới cấp tiến vồ lấy, đôn
lên làm biểu tượng cho chuyện hâm nóng địa cầu. Khiến cô nhóc này say sóng, tuyên bố vung vít, kể cả
việc đòi xử bắn (nguyên
văn: “line up against
the wall”) hết các lãnh đạo thế giới nào không tin chuyện hâm nóng địa cầu, để
rồi sau đó phải xin lỗi mệt nghỉ.
Vào chung kết trong cuộc tuyển lựa ‘Người Của
Năm’ của TIME còn có TT Trump, bà chủ tịch Hạ Viện Mỹ, và đám dân biểu tình đòi
dân chủ tự do tại Hồng Kông. Nhưng TIME chọn cô bé Thunberg vì theo TIME, cô đã
là nguồn cảm hứng cho cả triệu người trên thế giới, bất ngờ được thuyết phục là
hâm nóng địa cầu là một mối nguy đe dọa cả nhân loại thật sự chứ không phải là
đe dọa trong tưởng tượng.
Theo ý kẻ này, những người khác vào chung kết
đều xứng đáng hơn cô bé Thunberg, vì họ đều đã thực sự để lại những dấu ấn lớn không chối cãi được cho thế giới trong năm
qua. Kẻ này không phủ nhận việc hâm nóng địa cầu là chuyện rất nhiều người đã
lo ngại, cũng không phủ nhận cô bé Thunberg đã nhờ can đảm và niềm tin cá
nhân, nói
lên ý tưởng của mình một cách mạnh mẽ. Nhưng thực tế là chuyện hâm nóng địa cầu
là chuyện tranh cãi đã có từ mấy chục năm nay, cô bé này có lên tiếng hay không
cũng chẳng cảm hóa được ai, chẳng thay đổi tư tưởng của một người nào, cũng
chẳng giúp trái đất mát hơn, nghĩa là ảnh hưởng của cô bé này là đúng … zero.
Chẳng thuyết phục được ai như TIME diễn giải.
Nhìn cho kỹ sẽ thấy quyết định của TIME thật ra
là hành động ‘đá giò lái’ TT Trump mà phe TTDC đang tận tình đánh tới cùng. Đó
là cách TIME đáp lễ TT Trump khi ông này cho Mỹ rút ra khỏi thỏa thuận Paris về
chuyện hâm nóng địa cầu. Thông điệp của TIME: một cô bé 16 tuổi có viễn kiến
đáng phục hơn xa TT Trump.
Chuyện địa cầu bị hâm nóng là chuyện ai cũng
nhìn nhận là có. Vấn đề tranh cãi ở ba điểm:
1) Hâm nóng đó là ‘nhân tạo’ do con người tạo ra qua cách sống, cách
sử dụng nhiên liệu? Hay đó là chuyện ‘thiên tạo’, do thiên nhiên gây ra theo
chu kỳ vận hành của vũ trụ từ cả tỷ năm qua? Từ đó đi đến kết luận con người có
cần phải làm gì để thay đổi, giảm mối nguy cơ đó không? Và một cách thực tế, thay đổi được gì trong
vận hành của vũ trụ?
2) Hâm nóng là nguy cơ trước mắt hay nguy cơ lâu dài, có thể vài thế
kỷ nữa? Từ cả mấy chục năm qua, những người lo lắng cho chuyện hâm nóng địa
cầu, đã hù dọa thiên hạ liên tục về nguy cơ diệt chủng nay mai. Để rồi mấy chục
năm sau, thiên hạ vẫn sống phây phây. Năm 2006, cựu PTT Al Gore được giải Nobel Hòa Bình vì tuyên bố hâm nóng địa cầu sẽ đưa đến tận thế vào năm 2016. Bây giờ, 2020, người ta vẫn … chẳng thấy gì. Có người viện dẫn cháy rừng ở Cali và Úc
chính là hậu quả của việc hâm nóng địa cầu. Thế thì hơi lạ. Cả thế giới bị hâm
nóng mà sao lại chỉ cháy rừng ở Cali là cái đất tiên tiến nhất trong việc bảo
vệ môi trường, và ở Úc là cái xứ chỉ có 3 người
dân trong mỗi một dặm vuông đất (không kể việc hơn một tá người bị bắt vì cố
tình đốt rừng).
3) Giữa chuyện hâm nóng địa cầu trong vài chục
hay vài trăm năm nữa hay chuyện công ăn việc làm trước mắt của cả chục, cả trăm
triệu dân Mỹ hay dân Tàu, dân Ấn Độ,…-, chuyện nào quan trọng hơn, cấp bách
hơn? Không có công ăn việc làm bây giờ thì đói rã họng ngay, trong khi mấy chục
hay mấy trăm năm nữa, ai biết được khoa học tiến bộ sẽ phát minh ra những biện
pháp chống hâm nóng nào.
Nói trắng ra, TIME lựa cô bé Thunberg là Người
Của Năm không phải vì cô bé Thunberg đã làm gì ghê gớm trong năm, mà chỉ vì
TIME muốn mượn cô gái này để gửi thông điệp cho cả thế giới là TIME ủng hộ quan
điểm hâm nóng địa cầu. Và nhất là muốn ‘đá giò lái’ TT Trump thôi.
Ở đây, có một tin nữa đáng suy nghĩ. Chủ nhân
của TIME là Marc Bienoff, cũng là tỷ phú chủ tập đoàn SalesForce đang điều đình với Trung Cộng để
làm đối tác làm ăn lớn
với đại tập đoàn Alibaba của TC. Ông chủ này chắc chắn sẽ không cho phép TIME lựa đám nổi loạn Hồng Kông
là Người Của Năm đâu.
Việc TTDC thiên vị, công khai cổ võ cho những
quan điểm thiên tả cũng được thể hiện khá rõ nét trong câu chuyện Miến Điện và
bà Aung San Suu Kyi.
CÂU CHUYỆN MIẾN ĐIỆN
Nếu theo dõi TTDC từ vài năm qua, người ta có
cảm tưởng xứ Miến Điện là xứ kỳ thị Hồi giáo tàn ác nhất nhân loại khi cướp,
hãm, tra tấn, giết khối dân Hồi giáo thiểu số hiền lành vô tội của xứ này, khiến cả triệu dân này phải bồng bế nhau tìm đường trốn chạy, qua xứ láng giềng
Bangladesh và cả tới những xứ xa hơn như Mã Lai, và Úc luôn.
Tháng vừa rồi, Tòa Hình Sự Quốc Tế -International
Criminal Court- mà Mỹ không nhìn nhận (TT Obama cũng chỉ chấp nhận Mỹ tham gia
với tư cách quan sát viên) đã họp tại La Haye của Hòa Lan để cứu xét đơn của xứ
The Gambia nhân danh Hiệp Hội Hợp Tác Hồi Giáo (57 xứ Hồi giáo) kiện Miến Điện về tội diệt chủng dân Hồi giáo. Đích thân bà Aung San
Suu Kyi đã ra trước tòa để bênh vực quan điểm của Miến Điện.
Sự thật khác xa bức họa đen ngòm mà truyền thông
thiên tả Âu Mỹ vẽ ra và truyền thông tỵ nạn lờ mờ dịch lại.
Miến Điện, bây giờ gọi là Myanmar (Miến Điện là
phiên dịch từ Burma, chỉ là tên của một trong nửa tá sắc dân chính của Myanmar, là xứ có hơn 100 sắc dân nhỏ khác nhau) đã phải đối đầu với vấn nạn Hồi giáo
từ cả
trăm năm qua rồi.
Trong một tỉnh phiá tây Miến Điện có tên là Rakhine, sát
biên giới Bangladesh, có một sắc dân mà người ta thường gọi là Rohingya, là một sắc dân gốc Ấn nhưng theo đạo Hồi chứ không theo Ấn Độ
giáo, không có liên hệ gì
đến dân Miến, từ chủng tộc, đến văn hóa, ngôn ngữ, lịch sử, và tôn giáo. Sau Đệ
Nhị Thế Chiến, khi Anh trao trả độc lập thì vùng Rakhine này thuộc lãnh
thổ Miến, khối dân Rohingya chỉ có một nhúm chừng hơn 100.000 người sống trên đất
Miến. Phần lớn còn lại cả triệu người vẫn sống bên kia biên giới, trên lãnh thổ
Bangladesh (khi Anh trả độc lập cho Ấn,
họ chia đất đô hộ này thành Ấn Độ theo Ấn Độ giáo và Pakistan theo Hồi giáo,
gồm có Đông Pakistan và Tây Pakistan. Rồi Đông Pakistan dành độc lập từ Tây
Pakistan, lấy tên Bangladesh).
Khối dân Rohingya sống bên
Bangladesh này sanh đẻ quá nhanh, dân số tăng mạnh, không đủ đất sống tại
Bangladesh là xứ đã quá đông dân rồi. Khối dân đó bắt đầu tràn qua kiếm đất
sống bên Miến Điện, dần dà lên đến cả triệu người.
Có hai điểm cần để ý:
- Khối dân Hồi giáo Rohingya
rất cuồng tín và quá khích. Họ tràn qua Miến Điện, chiếm làng Miến, đuổi dân
Miến đi, đốt chùa, giết hết sư, xây đền Hồi giáo khắp nơi, thậm chí lùng giết
luôn cả dân Miến không Hồi giáo mà họ gọi là ‘infidels’, lập các loại làng tự
trị với rào kẽm và tre giống y như ấp chiến lược của VN ta năm xưa, thành lập
các nhóm ‘dân vệ’ địa phương, có võ trang súng ống để chống lại cảnh sát và
quân đội Miến. Tính bạo động của dân Rohingya hoàn toàn được truyền thông cấp
tiến Âu Mỹ bao che, không bao giờ nói đến.
- Vì là ‘di dân lậu’ bất hợp
pháp trên đất Miến, nên họ sống rất khốn khổ, trong nghèo đói tận cùng. Không
được sự giúp đỡ nào của chính quyền Miến, cũng chẳng được chính quyền
Bangladesh giúp gì. Y tế và giáo dục hầu như không có gì. Cả hai chính quyền
đều không dám nhìn nhận khối dân này. Vì lý do rất giản dị: kinh tế. Cả hai
nước đều nghèo mạt, không có tiền nuôi cả triệu dân ‘vô gia cư’ hay ‘vô tổ
quốc’ này.
Dĩ nhiên tình trạng này đưa đến đụng độ võ trang
với dân Miến và quân đội Miến. Cả hai bên đều mạnh tay vì quyền lợi sống còn.
Không có chuyện tàn ác một chiều từ phiá dân Miến như truyền thông Âu Mỹ mô tả.
Tất cả những ai đã viếng thăm Miến đều biết dân Miến rất sùng đạo Phật và rất
hiền lành.
Người ta có cảm tưởng TTDC Âu Mỹ hình như sợ
hay muốn nịnh đám quá khích Hồi giáo nên đi tìm đám dân Phật giáo hiền lành
Miến làm con thiêu thân để đổ lên đầu họ những tội tàn bạo nhất.
Vì khối dân Rohingya đó đi đến đâu đốt chùa
và giết sư đến đó, nên khối Phật giáo phải tự vệ. Nhiều ông sư đã mạnh miệng
kêu gọi Phật tử Miến và cả sư sãi phải tự võ trang bằng gậy gộc, dao búa cá
nhân để tự vệ. Truyền thông Âu Mỹ gọi mấy ông sư này là ‘buddhist terrorists’,
khủng bố Phật giáo. TTDC Mỹ theo chỉ thị của TT Obama, cho đến nay vẫn không
dám gọi khủng bố Hồi giáo quá khích là ‘muslim terrorists' hay khủng bố Hồi
giáo, nhưng lại mau mắn gọi mấy ông sư ngồi giảng kinh và kêu gọi giữ chùa là
khủng bố.
Thực tế, đây là một cuộc ‘chiến tự vệ’ của
khối Phật tử Miến chống khối Hồi giáo xâm lăng Rohingya từ Bangladesh tràn qua,
chứ không phải chuyện Miến kỳ thị, đàn áp một sắc dân thiểu số của họ. Một số
không ít dân Miến cũng theo đạo Hồi, và tại những thành phố lớn như Yangon,
Mandalay,... đều có nhiều đền thờ Hồi giáo, và dân Miến theo đạo Hồi chẳng gặp
chống đối hay kỳ thị gì.
Nhưng đọc báo Âu Mỹ, ta có cảm tưởng trái
ngược hoàn toàn. Đó là cách thông tin méo mó, phe đảng của truyền thông Âu Mỹ
mà dân ta đã nếm mùi trong cuộc chiến tại miền Nam VN năm xưa.
Thái độ của truyền thông Âu Mỹ đối với bà
Aung San Suu Kyi thật tiêu biểu.
Bà Aung San Suu Kyi là con của tướng Aung
San, người hùng đã tranh đấu cho độc lập của Miến dưới thời Anh đô hộ. Phải nói
thêm, dân Miến không có họ như họ Nguyễn, Lê, Trần của ta. Mỗi người đều có tên
khác nhau. Aung San Suu Kyi có nghĩa là ‘con gái của ông Aung San’. Ông bị ám
sát chết vài ngày trước khi Miến được chính thức độc lập, bởi một nhóm võ trang
khác cũng đang tranh đấu cho độc lập. Tướng Aung San là người thành lập ra đảng
Cộng Sản Miến sau này bị cấm hoạt động, cũng là người thành lập ra quân đội
Miến luôn. Cho đến nay, tướng Aung San vẫn là người hùng được cả nước tôn sùng,
và hấu hết các tướng lãnh thống trị Miến trong nửa thế kỷ qua đều là ‘đàn em’
của ông, rất kính trọng ông.
Sau khi ông bị giết, bà vợ tướng Aung San dắt
con gái Suu Kyi chạy qua Anh. Bà Suu Kyi lớn lên tại đây, lấy chồng người Anh,
sanh ra hai con trai.
Năm 1988, sau gần 40 năm xa xứ, bà Aung San Suu Kyi về Miến lần
đầu tiên để thăm mẹ đã về lại Miến từ lâu và đang hấp hối. Một hôm bà vào nhà
thương thăm mẹ, tình cờ thấy cả mấy chục sinh viên máu me đầy người trong nhà
thương. Họ đã biểu tình chống chính quyền quân phiệt và bị đàn áp. Bà bị sốc
nặng, tìm hiểu vấn đề, và quyết định ở lại Miến, gia nhập hàng ngũ đảng đối
lập, đòi tự do dân chủ, chống quân phiệt. Bà được đôn lên hàng lãnh tụ ngay,
phần lớn vì tên tuổi của ông bố.
Năm 1991, các tướng lãnh nhượng bộ, cho bầu cử quốc hội tự
do. Trong bất ngờ hoàn toàn, đảng của bà Suu Kyi thu được hơn 80% phiếu, và bà Suu Kyi trên nguyên tắc sẽ
được quốc hội bầu làm tổng thống. Các tướng lãnh hoảng hốt, hủy bỏ kết quả bầu
cử, ra luật cấm người có chồng, vợ, con quốc tịch nước ngoài không được làm
tổng thống. Các tướng giữ quyền và bắt bà Suu Kyi giam lỏng tại gia. Vì uy tín
của ông bố của bà, các tướng ‘đàn em’ không dám đụng, chỉ giam lỏng bà tại gia,
trong hơn 15 năm.
Cả thế giới bất bình, tẩy chay và cấm vận
Miến Điện, ngoại trừ có đúng một xứ ‘ân nhân’ đứng ra giúp Miến tối đa: ông
láng giềng Trung Cộng.
Cái làm cho dân Miến tôn sùng bà Aung San Suu
Kyi là tính can đảm vô song của bà. Các tướng lãnh tìm đủ cách, từ áp lực cắt
điện nước, không cho tiếp tế đồ ăn, đến dụ dỗ đủ kiểu trong gần 20 năm để đẩy bà về Anh, nhưng bà nhất
quyết không đi. Ngay cả khi ông chồng bị ung thư hấp hối bên Anh, bà cũng nhất
quyết không về vì bà biết bà mà ra khỏi xứ là sẽ không bao giờ trở về Miến
tranh đấu cùng dân Miến được. Bà Suu Kyi thực sự đã tranh đấu cho nhân quyền và
dân quyền của dân Miến chứ không phải chỉ tranh đấu cho cá nhân bà, để khi có
dịp đi tỵ nạn nước ngoài là chạy cho thật nhanh.
Cả thế giới cảm phục bà. Bà được đủ loại giải
thưởng, kể cả giải Nobel Hòa Bình.
Năm 2010, các tướng lãnh chán Trung Cộng vì thấy TC chẳng giúp gì mà
chỉ lợi dụng đất Miến để tìm đường ra biển Bengal, kiểu như giúp xây xa lộ,
đường xe lửa từ TC xuyên qua cả xứ Miến xuống tới vùng biển Ấn Độ Dương. Các
tướng muốn bỏ TC theo Tây Phương, bắt đầu chính sách cởi mở trong nước, thân
thiện với Mỹ qua cựu thượng nghị sĩ Jim Webb trước tiên.
Các tướng cho tổ chức bầu quốc hội năm 2015. Cũng như lần trước, đảng của bà Suu Kyi
chiếm 80% phiếu,
ngay cả bà Suu Kyi cũng đắc cử dân biểu. Vì
các tướng không chấp nhận cho sửa Hiến Pháp, bà Suu Kyi vẫn không thể làm tổng
thống được. Bà mau mắn chỉ định một ông phụ tá của bà ra tranh cử tổng thống do
quốc hội bầu. Đảng của bà chiếm gần hết quốc hội nên ông này đắc cử
tổng thống dễ dàng, bổ nhiệm bà Suu Kyi làm Cố Vấn Quốc Gia -State Counsellor-
kiêm Ngoại Trưởng. Thực tế bà nắm trọn quyền trong khi tổng thống chỉ là bù
nhìn. Chính bà Suu Kyi cũng khoe tổng thống phải nghe lời của bà.
Tuy nhiên, quyền hạn của bà bị giới hạn theo
Hiến Pháp Miến: tổng thống không được đụng đến quân đội, bộ quốc phòng và bộ an
ninh lãnh thổ, vẫn hoàn toàn và tuyệt đối nằm trong tay Hội Đồng Quân Lực. Ngay
cả trong quốc hội, 25% được dành cho các đại
diện của quân đội do Hội Đồng Quân Lực bổ nhiệm. Nghiã là vấn đề Rohingya vẫn
nằm trong tay các tướng lãnh mà bà Suu Kyi không xiá vào được.
Truyền thông Âu Mỹ tung hô bà Suu Kyi
lên 9 tầng mây. Dù sao thì
bà vẫn là con của người sáng lập ra đảng Cộng Sản Miến, có lập trường rất thiên
tả, truyền thông Âu Mỹ rất mê. Tuy nhiên, tuần trăng mật Âu Mỹ - Suu Kyi kéo
dài không lâu, vì họ khám phá ra cái thiên tả của bà Suu Kyi không giống thiên
tả bắc Âu, mà rất gần TC.
Mỹ và Tây Âu thấy ngay không có gì thay đổi
lớn lao hết. Bà Suu Kyi có quyền cải cách từng bước nhỏ các vấn đề kinh tế,
giáo dục, xã hội, nhưng các tướng vẫn nắm quyền quân sự và an ninh và nhất là
khối dân Rohingya vẫn không khá hơn. Họ thất vọng, bắt đầu chỉ trích và áp lực
bà Suu Kyi mà bất cần biết vài chuyện:
- Thứ nhất, bà không có quyền hành gì trong
các vấn đề an ninh, và Rohingya;
- Thứ nhì, bà Suu Kyi cũng đồng ý với các
tướng và tuyệt đại đa số dân Miến là vấn đề không phải là chuyện Miến đàn áp
dân Rohingya vì kỳ thị Hồi giáo giản dị như truyền thông Âu Mỹ xuyên tạc.
- Thứ ba, bà Suu Kyi có muốn làm gì cũng khó
xoay sở vì chẳng những bà không có quyền mà cũng không có tiền để giúp khối dân
này. Thế giới giả dối họp đủ loại hội nghị quốc tế về việc cứu giúp dân
Rohingya, nhưng khi Miến và Bangladesh xin tiền để nuôi đám dân này thì không
một xứ nào cho một xu, bắt hai anh khố rách áo ôm phải tự lo.
Câu chuyên tương lai của Miến ra sao, ta phải
chờ xem. Vấn đề bàn ở đây chính là thái độ của truyền thông, bóp méo vấn đề
Rohingya một cách thô bạo. Tung hô ‘gà nhà’ Suu Kyi mà không hiểu rõ vấn đề,
đến khi thấy hy vọng của mình không thành thì quay ngược thái độ, đang đòi lấy
lại cái giải Nobel của bà Suu Kyi, và mang bà ra trước tòa. Từ tung hô đến công
kích, cả hai thái độ đều tùy thuộc quan điểm và ý muốn của truyền thông thiên
tả Âu Mỹ mà không cần biết gì về nhu cầu hay quyền lợi thực tế của dân Miến.
Cái vô
lý trong câu chuyện là trong con mắt của khối cấp tiến thế
giới, bà Suu Kyi từ một “Phật Bà Quan Âm” trong một chớp mắt đã biến thành ma qủy hắc ám tàn
nhẫn nhất thế giới.
Tại sao TTDC bênh phe Hồi giáo? Ảnh hưởng
chính trị của Phật giáo trên thế giới không bằng một góc ảnh hưởng chính trị
của khối Hồi giáo. Trên thế giới, chẳng có hiệp hội chính trị nào đại diện cho
các nước Phật giáo hết. Phật giáo chẳng kiểm soát một nước nào hay một kho dầu
hỏa nào, cũng chẳng khủng bố đánh nhau với ai hết.
Nhìn vào phiên toà La Haye thì thấy rõ tính
phe phái. Phiên tòa phỏng vấn hơn 200 ‘nạn
nhân’ Hồi giáo và đưa ra trước tòa 3 ‘nhân
chứng’ Hồi giáo, trong khi phỏng vấn và đưa ra đúng zero nhân chứng Phật giáo
Miến Điện, ngoại trừ cho phép một mình bà Aung San Suu Kyi ra trước tòa.
Câu kết ở đây rất giản dị: TTDC
có ‘chương trình nghị sự’ phe phái của họ, từ trong nước đến ngoài nước, ta có
đọc tin tức thì cần thận trọng, tránh làm con thiêu thân cho họ. Đừng bao giờ
nghĩ TTDC Mỹ là Thánh Kinh phải nhắm mắt dịch theo rồi phổ biến tứ tung.
Những bình luận lý thú
·
Ngày mai TT Trump có buổi rally ở Milwaukee, tiểu bang
Wisconsin. Cùng lúc đó là buổi debate của Dems. Dựa vào số lượng người xem 2
chương trình này, sẽ biết dân thích Voi hay Lừa, chính xác hơn poll :))
Có một trục trặc trong trang mạng Facebook tối thứ năm vừa qua
làm nhân viên của FB phải sửa lại. Trong khi sửa chữa, họ đã vô tình cho thấy
những bài viết trong trang của con chim khướu Greta Thunberg (mượn chữ của bác
HCQ) là do cha của cô ta, Svante Thunberg, và một người Ấn Độ làm việc trong tổ
chức Climate Change của UN tên Adarsh Prathap viết.
Đó là lý do con khướu này không muốn ai chất vấn nó cả, phải về hỏi lại bố mẹ
và các bác, các cô, các chú ... làm trong gánh xiệc trước, xong mới trả lời.
A Thursday evening software update at Facebook
accidentally allowed anyone to view exactly who is posting under the accounts
of public figures, businesses and other entities, according to Wired.
The result? For starters, some 3 million followers of teenage climate activist
Greta Thunberg have been reading posts written by her father, Svante Thunberg,
and a climate activist in India who serves as a delegate at the UN's Climate
Change organization, Adarsh Prathap.
https://www.zerohedge.com/p...
Hình như ,bánh vẽ của thiên đường Xã Nghĩa không làm cho dân
chúng hài lòng.
Bằng chứng là mỗi buổi nói chuyện của các ứng cử viên tổng thống Dân Chủ không
có nhiều khán giả nghe họ gõ phèng la quảng cáo "Tình cho không biếu không
"
Làm như các ông bà ứng cử viên cũng thấy điều này ,nên bây giờ họ chuyển đổi
chiến thuật tranh cử là chĩa mùi dùi vào việc đánh phá ông tổng thống Trump.
Còn ông Tỷ phú Bloomberg hung hăng con bọ xít ‘Tôi đang chi hết
tiền để loại bỏ Trump’
Ứng viên tổng thống Hoa Kỳ Michael Bloomberg nói với Reuters rằng ông sẵn sàng
chi phần lớn tài sản của mình để tìm cách đánh bại đương kim Tổng thống Donald
Trump.
Làm tổng thống ,nhiệm vụ là làm cho ích quốc lợi dân ,cho đến lúc này thì người
dân chưa thấy ông bà ứng cử Dân Chủ nào có một kế sách cho người dân và quốc
gia.
Con Cò Rí bỏ cuộc.
Hắn (Corey Booker) ta tuyên bố
"I’ve made the decision to suspend my campaign for president."
Thật ra không phải hắn ta quyết định bỏ cuộc mà chính là dân chúng đã quyết
định giùm cho hắn bằng cách không ủng hộ tiền.
Chúng ta một lần nữa lại nhỡ cơ hội bầu một Tổng thống người da
đen lần thứ hai. Nghị sĩ Cory Booker giả từ vũ khí, ý quên ông ta bỏ cuộc đua
vào Tòa Bạch ốc.
Trước đây tôi cũng đã từng nói ông Cory Booker có tướng làm Từ Hải, chứ không
thể làm Tổng thống.
Thư của Tổng thống Donald J. Trump gửi Chủ tịch Hạ viện
Nancy Pelosi
Có quá nhiều việc cần phải làm để cải thiện cuộc sống của công dân chúng ta. Đã
đến lúc bà và đảng Dân chủ và đảng phái khác trong Quốc hội phải chấm dứt ngay
lập tức luận điệu luận tội này và quay trở lại làm việc cho Nhân dân Hoa Kỳ.
Trong khi tôi không mong đợi rằng bà sẽ làm như vậy, tôi viết thư này cho bà vì
mục đích lưu lại sử xanh, và để đưa những suy nghĩ của tôi vào một hồ sơ vĩnh
viễn và không thể bôi xóa.
Một trăm năm nữa, khi mọi người nhìn lại câu chuyện này, tôi muốn họ hiểu nó và
học hỏi từ nó, để nó không bao giờ có thể xảy ra với một Tổng thống khác
Lời cảnh cáo của TT Trump. Chờ xem chính quyền Iran phản ứng ra
sao.
Donald J. Trump@realDonaldTrump
National Security Adviser suggested today that sanctions & protests have
Iran “choked off”, will force them to negotiate. Actually, I couldn’t care less
if they negotiate. Will be totally up to them but, no nuclear weapons
and “don’t kill your protesters.”
Cố vấn an ninh quốc gia hôm nay nói rằng các lệnh trừng phạt và biểu tình đã
làm chính quyền Iran nghẹt thở, như vậy sẽ buộc họ phải đàm phán. Thật ra, tôi
không quan tâm đến việc họ có chịu đàm phán hay không. Chuyện đàm phán sẽ hoàn
toàn phụ thuộc vào họ, nhưng nhớ là đừng có vũ khí hạt nhân cũng như giết những
người dân biểu tình.
Cảnh học sinh, sinh viên Iran đi biểu tình tránh không đạp lên
lá cờ Mỹ và cờ Do Thái, và lên tiếng chửi những đứa đạp lên.
Những tụi Dems đổ tội cho TT Trump nhìn những cảnh này nghĩ sao? Không thấy đứa
nào mở miệng ủng hộ các cuộc biều tình của dân Iran cả.
Xem video dân Iran
giật xé những poster của Soleimani.
CÂU CHUYỆN CÔ THUNBERG :
Ba má của cô nhỏ Thunberg này là "nghệ sĩ" cộng sản nên từ bé cô nhỏ
đã bị nhồi nhét đủ mọi thứ tư tưởng phải đạo, đầu óc được "lập trình"
nên chạm đúng "mạch" là thao thao bất tuyệt ! Và cô nhỏ được nhào nặn
để tin tưởng tuyệt đối những gì mình học thuộc lòng, để trả bài ở những lần
"diễn thuyết". Y như học vĩ cầm hay dương cầm, cứ một bài chơi hoài
chơi huỷ từ lúc lên tám tuổi, sau vài ngàn giờ luyện tập thì ngu đến mấy, vụng
về đến mấy cũngtrở thành điêu luyện, và người nào không biết mới nghe qua cứ
tưởng là ...thiên tài không đợi tuổi. Nhớ hồi xửa hồi xưa dạo tôi còn sống ở
Việt Nam, trong xóm tôi có cô nhỏ chỉ đáng tuổi em mình, trước 1975 làm giao
liên cho việt cộng (mà chẳng ai hay), tánh tình nhút nhát, e lệ, nói năng lập
cà lập cập. Vậy mà sau khi được "kết nạp" vào đoàn thanh niên VC, rồi
được chọn làm đối tượng đảng VC, cô ta được đưa đi học một khoá "bồi dưỡng
chính trị" ở trường đảng Nguyễn văn Cừ. Sáu tháng sau "thả" về
hoạt động đoàn. Chèn ơi, nó hót "chính trị" còn hơn khướu! Lên sân khấu
ôm mi-crô là hót không hề mỏi miệng, không còn a ơ ú ớ, lập cà lập cập như
...năm ngoái . Có cái là nó nói rất giỏi, nói thao thao bất tuyệt cái nó học,
nhưng hễ mình hỏi tới cái ngoài lề, cái nó chưa học là nó ...đơ, là nó lấy giấy
ghi lại ý kiến để kỳ họp sau sẽ trả lời! Mà sau đó nó trả lời được, quyền của
nó mà ! Còn chuyện mình có đồng ý, có hài lòng câu trả lời của nó hay không lại
là chuyện khác! Cô Thunberg này cũng thế, dường như cô không thích trả lời chất
vấn, cứ "nói" hết bài đít-cua xong là dông, chắc chạy "sô"
khác chăng? Người ta bảo tại cô nhỏ bị bịnh tư kỷ ám thị Asperger chi đó, không
biết có thiệt không.
Tôi lại nhớ chuyện Greenpeace xách động chống võ khí nguyên tử trong những năm
70, đầu thập niên 80. Toàn là chống phía tây phương tự do, chống từ Mỹ chống
qua tới Pháp. Không bao giờ thấy nhắc tới Nga Xô-viết, hay Trung Công. Đến nỗi
một ông TT Pháp, đảng xã hội cánh tả nghen, nổi khùng cho mật vụ đặt mìn nổ
chìm một chiếc tàu của Greenpeace neo ở New Zealand. Tương tự, trong các bài đít-cua
của cô nhỏ Thunberg hình như không có một dòng, một câu nào nói đến nạn ô
nhiễm, tàn hại môi sinh ở Châu Á, Châu Phi, đặc biệt là ở Trung cộng. Mũi dùi
lại một lần nữa được chĩa vào phương Tây.
Sống bên này mấy chục năm tôi có cảm tưởng dân tây phương có máu ....bạo dâm
tinh thần, tự mình chửi mình, tự mình hành hạ mình, tự mình ngược đãi mình, mới
chết!
Bravo bác Hoi Co
Quoc đã viết một bài hay. Tôi tâm đắc với nhiều quan điểm của bác trong đó có
kết luận rất đúng là “Sống bên này mấy chục năm tôi có cảm tưởng dân tây
phương có máu ....bạo dâm tinh thần, tự mình chửi mình, tự mình hành hạ mình,
tự mình ngược đãi mình, mới chết!”
Gia đình cô bé
Thunberg không biết là sợ bay hay vì tranh đấu bảo vệ môi trường nên họ cổ động
không đi máy bay. Do đó cô ta cùng ông bố qua New York bằng tàu chạy bằng nhiên
liệu mặt trời. Nhưng không hiểu chuyện gì xảy ra, một nhóm chuyên viên lại bay
qua NY để đem con tàu về và hoa tiêu phụ cũng bay về thay vì đi theo tàu. Khi
bị chất vấn, cô bé nói tôi qua đây bằng phương tiện không nhả khí hâm nóng hoàn
cầu, nếu họ bay qua thì coi như ... huề! Không biết huề cái gì?
Còn nhiều chuyện ‘tự hành hạ mình, tự mình ngược đãi mình’ một
cách rất trẻ trung nhưng khôi hài. Thí dụ như không gửi tiền nhà băng vì nhà
băng cho các dự án liên quan đến khai thác nhiệt điện than vay tiền. Thay vào
đó thì cất tiền dưới nệm giường. Một thí dụ nữa là không ăn thịt bò để cho các
trại nuôi bò đóng cửa vì dắm của con bò chứa rất nhiều khí methane, một loại
khí hâm nóng quả đất gấp 30 lần CO2.
Anh HCQ, cái đám
khoa học gia giả hiệu, đám chính trị gia tham nhũng, cái đám lập dị muốn nổi
tiếng như Thunberg…, đã bày ra cái trò fake "crisis" về khí hậu để
chúng có thể ăn cắp hàng tỷ tax dollars, và còn được quyền tái phân phối xã hội
theo ý của chúng.
Chúng ồn ào du thuyết về climate change, và chúng cũng đã thất
bại liên tục trong việc dự đoán khí hậu từ thuở Al Gore 2009 cho đến nay 2020.
Vậy thì làm thế nào mà ai đó lại có thể ngu xuẩn để hy vọng rằng chúng sẽ dự
đoán chính xác về khí hậu trong những năm 2030, 2040, hay 2050 được chứ?
Tin này hay được truyên thông thiên tả chú ý và được loan truyền
dai dài.
Cứ mỗi khi chứng khoán sụt điểm là họ đổ tội cho ông Trump.
Nhưng ngày hôm sau chứng khoán lại lên điểm thì truyền thông nhà ta lại câm như
hến ,không thấy nói tại ông Trump.
Chứng khoán lên điểm là do công lao của Kenni Nhọ, anh Ba ơi.
US sản xuất dầu hỏa
đứng nhất thế giới cũng nhờ Nhọ luôn nè !
Obama: "Suddenly America is the largest oil producer, that was me people
... say thank you." (Video )
^tfw|twcamp^tweetembed|twterm^
That only shows how stupid he thinks / knows his audience
Anh nhầm rồi. Chúng nói rằng stocks lên là thành quả của Barack
Hussein Obama.
Thần hồn nhát thần tính ,trông đỉa hóa lươn. Máy bay dân sự lại
tưởng máy bay Mỹ đến bỏ bom ,cho nên cấp chỉ huy không còn bĩnh tính mới cho
khai hỏa hỏa tiễn để bắn máy bay..địch.
Sau khi hạ được máy bay ,cũng chưa biết bắn nhầm.
Đợi dư luận quốc tế lên tiếng hãy còn chối bai bải ,nhưng với nhiều chứng cớ
nên Iran phải chịu nhận nhầm lẫn làm chết 176 người dân vô tội.
1 sự lầm lẫn có tính toán đấy mấy bác ơi!
Gia Nã Đại, Anh
quốc, và Thụy Điển đều có công dân bị thiệt mạng trong vụ rớt máy bay này.
Nhưng phần lớn các nạn nhân người Iran trên chuyến bay lại là sinh viên đi du
học ở Canada. Cho nên hiện nay các trường đại học ở thủ đô Tehran đã trở thành
tâm điểm của các cuộc biểu tình.
Giới chức Iran cho biết chiếc máy bay Boeing 737-800 của Ukraine
International bị bắn hạ bằng một hỏa tiễn tầm ngắn, với lý do vì bị "nhiễu
sóng", dẫn đến bị bối rối về tín hiệu nên mới nhìn gà hóa quốc trên màn
hình radar.
Nhưng thay vì hối lỗi, chúng lại đổi thừa việc này là do chủ nghĩa phiêu lưu
quân sự của Mỹ gây ra. Và các chị dân biểu squad cũng đã mau mắn mượn ý này mà
lải nhải.
Đảng Dâm Chủ lên tiếng đổ thừa vì TT Trump hăm dọa Iran nên Iran
mới bắn nhầm máy bay dân sự, nếu không có tổng Trump thì đời nào Iran bắn bậy
như vậy.
Anh Maga, một số
nhà phân tích nói Tomahawk bay thấp, ít gây tiếng động. Còn chiếc máy bay lúc
đó đang cất cánh lên cao, tất nhiên phải gây nhiều tiếng động hơn. Và một điều
quan trọng là nếu như đó là Tomahawk của Mỹ bắn, thì nó không thể bay theo
hướng đó vào Tehran. Cho nên việc tướng Amirali Hajizadeh, tư lệnh phòng vệ
không gian của Lực lượng Vệ binh Cách mạng nói do trông gà hóa cuốc, tưởng là
hỏa tiễn Tomahawk của Mỹ nên mới bắn rơi là một việc không thể chấp nhận được.
Người dân Iran không có đui mù, họ hiểu rất rõ nên giận dữ và
tiếp tục xuống đường. Họ hét vang những thông điệp mạnh mẽ để gởi đến chính phủ
Iran như: "Họ (chính phủ Iran) nói dối. Hoa Kỳ không phải là kẻ
thù của chúng ta. Kẻ thù của chúng ta ở ngay tại nơi này".
TT Trump cũng đã lên tiếng ủng hộ mạnh mẽ những người đấu tranh này.
BlueSky à, kể từ hồi hỏa tiễn hành trình Tomahawk được đưa ra xử
dụng chưa có vũ khí phòng không tối tân hiện nay nào của Nga hay Trung Cộng sản
xuất thành công bắn rơi một chiếc nào trong các chiến tranh vùng vịnh như
Desert Storm, Iraq war, Syria, Afghanistan. Chiếc hỏa tiễn Tomahawk bây cực kỳ
thấp mà radar không thể khám phá ra nó thì làm sao mà vũ khi TOR do Nga sản
xuất quá thô thiển tầm thường của Iran so với những gì hiện đại Nga đang có bên
Syria có thể nhận diện Tomahawk mà bắn rơi.
Không phải là Iran bắn nhầm đâu mà là chúng đã bắn đúng mục tiêu
đã định. Nếu như Tổng thống Trump ra lệnh phản pháo thì chúng sẽ đổ thừa là
Tổng thống Trump bắn rơi máy bay chở hành khách. Lúc đó, Nga và Tàu mừng ít,
nhưng Dân chủ Mỹ và Truyền thông thiên tả mừng như trúng số lottery bạc tỷ. Dù
cho Tổng thống Trump có 100 cái miệng cũng không cãi lại bọn chúng. Người tính
không bằng trời tính. Bây giờ cả thù lẫn bạn đều sợ Tổng thống Trump như sợ
cọp.
Đúng như anh But_thep đẵ nêu ra là Iran không bắn lầm. Nhà bình
luận Trần Hùng cũng đồng ý về vụ này:
Việc bắn rơi phi cơ của Ukraine là một toan tính thâm độc của Iran chứ không
phải do bắn lầm. Cái lầm to lớn của Iran tất cả là do Mỹ đã không bắn trả sau
khi Iran bắn 14 hỏa tiễn vào Iraq. Iran tưởng là Mỹ sẽ bắn trả ngay nên đã bắt
máy bay Ukraine quay đầu lại phi trường rồi bắn cho rơi, sau đó đổ tội cho hỏa
tiễn của Mỹ.
Lúc đó chánh phủ Canada sẽ không tha thứ cho Mỹ mà trước mắt cái Hiệp định
USMCA sẽ không có cửa thông qua như kỳ vọng của tổng thống Donald Trump. Hiệp
định USMCA bị Canada trì hoãn thì ai được lợi ngoài Tàu cộng và ai sẽ vui mừng
ngoài đảng Dân chủ Mỹ. Ngoài ra Khamenei sẽ có lý do kích động một cuộc Thánh
chiến chống lại Mỹ mà tin chắc sẽ được toàn thể người theo Đạo Hồi hưởng ứng và
đồng thời cũng sẽ được đảng Dân chủ Mỹ và lực lượng Fake News hùng hậu, never
Trump đông đảo hưởng ứng nhiệt tình thì dù tổng thống Donald Trump không bị phế
truất do đàn hặc thì cũng khó lòng giữ ghế
Phân tách sơ sơ để thấy việc Iran bắn hạ Boeing 737-800 của Ukraine là một sự
toan tính thâm độc chớ không phải nhầm lẫn ngây ngô đâu.
Trước những áp lực mới nhất từ Đảng Cộng Hòa cũng như từ trong
chính Đảng Dân chủ, Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi mới đây tuyên bố chắc chắn
rằng bà không định sẽ giữ lại các cáo buộc luận tội đối với Tổng thống Donald
Trump “vô thời hạn” và có thể sẽ gửi các hồ sơ này vào tuần sau. Phe Cộng hòa
tại Thượng viện cũng ra dấu hiệu sẽ tổ chức phiên xử luận tội ngay tuần sau,
chấm dứt thế bế tắc của một trong những sự vụ nghiêm trọng nhất, nhưng cũng gây
tranh cãi nhất nước Mỹ.
Kể từ mấy ngày nay, Nancy là Chủ tịch HV Iran chớ có phải của HK
nữa đâu! Mụ ta và đám lừa đã ra sức bảo vệ cho Iran, kẻ thù của Mỹ và nhân dân
toàn thế giới. Vậy chớ bạn của kẻ thù ta không lẽ là bạn ta?
Có độ 5 thượng nghị sĩ đảng DC sẽ đứng về phe CH chống lại luận
tội. Nhưng không
chắc lắm. Tuy nhiên, thượng nghị sĩ DC Doug Jones ở Alabama chắc là sẽ đứng
về phe CH. Ông nầy thắng trong kỳ bầu cử đặc biệt ở Alabama với số phiếu mong
manh, nên lần nầy lo sợ là sẽ bị mất ghế trong kỳ bầu cử năm nay. Riêng về bên
CH, có ít nhứt là 2 RINO sẽ đứng về phe DC, là ông Mitt Rommney và bà Colin.
Phần Còn lại thì hoàn toàn ủng hộ Tổng Thống Trump, tức là 51.
Trong khi ông cựu cố vấn an ninh quốc gia của TT Trump là ông Bolton tuyên bố
sẵn sàng ra làm chứng nếu được mời, tuy nhiên, TT Trump muốn dùng quyền
đặc quyền hành pháp để ngăn cản, với lý do là một mối nguy hiểm cho các đời
Tổng Thống sau. Vì như vậy, những bí mật quốc gia sẽ bị tiết lộ ra ngoài.
Những người cuồng tín vào truyền
thông thiên tả sau một thời gian sẽ mất hết trí phán đoán sáng suốt. Tôi xin
đưa ra hai trường hợp: những vụ cháy ở Úc và vụ lộn xộn ở Trung Đông vừa mới
xảy ra. Khi lửa cháy lan tràn ở Úc, cụ “thành đồng Dân Chủ” ở trong nhà tôi lập
tức rên rỉ về nạn “biến đổi khí hậu” và lo ngại là California sẽ biến thành
biển lửa trong vài tháng tới đây. Tôi hỏi cụ đã đến nước Úc bao giờ chưa? Đương
nhiên là chưa. Vậy sao cụ có thể kết luận là biến đồi khí hậu gây ra lửa cháy ở
Úc. Cụ xì nẹc tôi là theo Trump, chối bỏ kết quả nghiên cứu của các khoa học
gia, vân vân và vân vân. Tuần rồi có tin nhiều người bị bắt và bị đưa ra toà về
tội cố ý đốt phá, thế là cụ êm re. Tiếp theo là vụ TT Trump ra lệnh thanh toán
tên tướng của nước Ba Tư - Iran. Cụ rên rỉ là Trump diều hâu gây ra chiến tranh
hỗn loạn ở Trung Đông. Khi Iran bắn hỏa tiễn vào các căn cứ quân sự của Mỹ, cụ
càm ràm là tại Mỹ. Thật sự tôi hơi ngạc nhiên khi thấy Mỹ không trả đũa lại.
Sau đó một ngày có tin máy bay dân sự của Ukraine bị tai nạn. Cụ thành đồng
liền đưa ra giả thuyết máy bay Boeing không an toàn hoặc là bị Mỹ bắn rơi.
Tuyệt nhiên không thấy cụ đưa ra giả thuyết Iran nhúng tay vào. Khi đó tôi đánh
cược với cụ là Iran bắn rơi chiếc máy bay đó và giết hại 180 người vô tội. Theo
lý luận hai xu của tôi thì TT Trump quả là người khôn ngoan, biết kiềm chế, hay
ít ra ông cũng biết người biết ta. Tôi phân tích cho cụ thành đồng thấy là phía
Mỹ biết khá chắc chắn máy bay bị bắn rơi bởi phía kia nên ông Trump mới án binh
bất động. Không cần bắn trả làm chi vì khi sự thật được phơi bày Iran sẽ bị
lãnh đạn bởi dư luận thế giới. Tôi thấy TT Trump phản ứng trong vụ này rất tuyệt,
nếu ông hấp tấp vội vàng bắn trả hay ra lệnh dội bom về phía bên kia là nguy to
cho Mỹ và cho toàn thế giới. Một mụ ngu dốt như tôi còn nhận ra được điều này,
nhưng tôi thấy thắc mắc là không một chuyên gia đáng kính nào của truyền thông
thiên tả nêu lên điểm này cả. Bởi vậy cụ thành đồng dù có bằng cấp đầy mình,
đọc thông viết thạo năm bảy ngôn ngữ, văn (khoa học nhân văn) võ (khoa học tự
nhiên) toàn tài, vẫn u mê vì bị nhồi sọ một chiều. Điều đáng lo là có biết bao
nhiêu người có bằng cấp, già, trẻ, sồn sồn, bị nhồi sọ quen rồi nên không còn
tự mình suy nghĩ độc lập được nữa.