Sự Thực về việc Trục Xuất Người Việt
Đừng nghe đài Bolsa VN
Đừng nghe đài Bolsa VN
Thưa Quý Vị, Quý NT và CH....
Cộng đồng Người Việt tại
Hoa Kỳ trong những ngày qua xôn xao về tin tức chính phủ Hoa Kỳ trục xuất di
dân Việt ?...
Thực hư như thế nào, xin
mời Quý Vị, Quý NT và CH....
xem qua hai bài viết dưới
đây:
1.) của Nhà báo Vũ Linh 2.) Bác Sĩ Nguyễn Thượng Vũ 3.) và bản tin về việc
trục xuất di dân dưới thời Clinton và Obama,
4.) cùng với nguyên văn bằng Anh Ngữ thỏa ước
2008 liên quan đến việc trục xuất người Việt di dân (được tôi copy theo
email và attached)
Để Quý Vị được tường,
được rõ ngọn nguồn những tin tức Fake News,
và sau đó an lòng đón
mừng Giáng Sinh
2018 và Năm Mới
Dương Lịch 2019..
Trân trọng...
BMH
Washington, D.C
Nguyên văn thỏa ước 2008 bằng Anh Ngữ:
AGREEMENT
BETWEEN
THE GOVERNMENT OF THE UNITED STATES OF AMERICA
AND
THE GOVERNMENT OF THE SOCIALIST REPUBLIC OF VIETNAM
ON
THE ACCEPTANCE OF THE RETURN OF VIETNAMESE CITIZENS
AGREEMENT
BETWEEN
THE GOVERNMENT OF THE
UNITED STATES OF AMERICA
AND
THE GOVERNMENT OF THE
SOCIALIST REPUBLIC OF VIETNAM
ON
THE ACCEPTANCE OF THE
RETURN OF VIETNAMESE CITIZENS
The Government of the United States of America
(hereinafter called "the U.S. Government") and the Government of the
Socialist Republic of Vietnam (hereinafter called "the Vietnamese
Government"),
With a wish of developing friendly relations
between the two countries, and to establish procedures for competent
authorities of both countries on the prompt and orderly acceptance of
Vietnamese citizens who have been ordered removed by the U.S. Government,
In order to establish common procedures for the
relevant authorities based on the legal principles of each country and the
international responsibility to accept the return of repatriated citizens; and
to follow recognized principles of international law, to allow for a
case-by-case determination of repatriation, and to recognize the right of the
receiving country to determine nationality,
Have agreed to the following:
Article 1
General Provisions
1. The U.S. Government will carry out the
repatriation of Vietnamese citizens who violated U.S. law in accordance with
U.S. and international law and the provisions of this Agreement. The
repatriation should take into account the humanitarian aspect, family unity and
circumstances of each person in each individual case.
2. The Vietnamese Government may consider
the return of its citizens who violated U.S. law based on the consideration of
legal procedures and the
'/
status and circumstances of each individual
case. The subject individuals and the acceptance procedure will be based on the
terms of this Agreement.
3. Repatriation will be carried out in an
orderly and safe way, and with respect for the individual human dignity of the
person repatriated. The U.S. Government will allow Vietnamese citizens who have
been ordered removed a reasonable time to arrange their personal affairs before
returning them to Vietnam.
4. Persons repatriated under this
Agreement have the right to transfer their legal money and personal property to
Vietnam.
5. The U.S. Government will pay for the
cost of returning to Vietnam persons repatriated under this Agreement, as
provided in Article 5 and Annex
1. The U.S. Government will also pay for
the cost of returning to the United States any person who was mistakenly
repatriated, in accordance with Article 3 of this Agreement.
Article 2
Removable Persons and
Conditions of Acceptance
1. The Vietnamese Government will accept
the return of Vietnamese citizens in accordance with Article 1 and item 2 of
Article 2 of this Agreement, if upon investigation the individual meets the
following requirements:
(a) The individual is a citizen of Vietnam
and is not a citizen of the United States or of any other country;
(b) The individual previously resided in
Vietnam and has no current residence in a third country;
(c) The individual has violated U.S. laws
and has been ordered by competent authority removed from the United States; and
(d)If the individual has been convicted of a
criminal offense (including immigration violation), the person will have
completed any imprisonment before removal, and any reduction in sentence will
have been ordered by competent authority.
2. Vietnamese citizens are not subject to
return to Vietnam under this Agreement if they arrived in the United States
before July 12, 1995, the date on which diplomatic relations were
re-established between the U.S.
A 1111
Government and the Vietnamese Government. The
U.S. Government and the Vietnamese Government maintain their respective legal
positions relative to Vietnamese citizens who departed Vietnam for the United
States prior to that date.
3. In the case of a citizen of Vietnam who
immigrated to the United States from a third country where that person had a
permanent residence and who has been ordered removed from the United States,
the U.S. Government will seek to return that person to the third country or
consider allowing that person to stay in the United States, before requesting
removal to Vietnam.
4. In any case where the Vietnamese
Government obtains information relevant to the repatriation of an individual
that was not previously considered by the U.S. Government, the Vietnamese
Government may request a humanitarian reconsideration based on the specific
circumstances of the repatriated person in accordance with United States law.
Article 3
Return of Persons
Repatriated in Error
Upon notice by the Vietnamese Government that a
person returned to Vietnam by the U.S. Government does not meet all criteria
mentioned in Article 2 of this Agreement, the U.S. Government should promptly
receive the return of that person to the United States without any special
procedure.
Article 4
Acceptance Procedures
1. When the U.S. Government believes that a
removable person is a citizen of Vietnam and meets all criteria within Article
2 of this Agreement, the U.S. Department of Homeland Security, on behalf of the
U.S. Government, will request appropriate travel documents from the Vietnamese
Government and will forward the appropriate files to that Government. Such
files will include three sets of documents, the original and two copies. The
original and one copy shall be forwarded to the Vietnamese Ministry of Public
Security (Immigration Department) by the U.S. Embassy in Vietnam, and the other
copy will be sent to the Vietnamese Ministry of Foreign Affairs (Consular
Department).
Each file will contain a diplomatic note which
requests that the Vietnamese Government accept the returnee, the name of the
person the U.S. Government believes should be repatriated to Vietnam, the
appropriate forms completed by such person (an example of which is provided in
Annex 2 of
this Agreement), a copy of the order of removal,
and other documents regarding the person's biography, citizenship, criminal
history, sentence imposed, and decision of amnesty or reduction of criminal
sentence. The order of removal will be translated into Vietnamese on the
standard form, and the criminal history will include a National Crime
Information Center (NCIC) record in English accompanied by a code key
translated into Vietnamese. All documents and translations will be certified by
the competent U.S. authorities.
2. Upon request by the Vietnamese
Government, the U.S. Government will arrange and facilitate the interview of
persons who fall within Article 2(1) of this Agreement by Vietnamese
immigration officials to determine information regarding the Vietnamese
citizenship, biographical data, and last place of residence of such persons.
The U.S. Department of Homeland Security will arrange a venue for those
interviews. The U.S. Government also will facilitate interviews by U.S.-based
consular officers of the Vietnamese Government of deportable persons whom the
U.S. believes to be Vietnamese citizens.
3. The Vietnamese Government will
provide a prompt response to the U.S. Government on cases referred under this
Article after the Vietnamese verification is made. If it is determined that a
person whose name and file has been provided to the Vietnamese Government in
accordance with this Article meets the requirements of Article 2, the Ministry
of Public Security of the Vietnamese Government will issue a travel document
authorizing that person's return to Vietnam, and will provide written
notification to the U.S. Embassy in Vietnam.
4. When the Vietnamese
Government has issued a travel document under this Agreement, the U.S.
Government will provide at least fifteen (15) days notice of the flight and
travel arrangements by which the person will be returned to Vietnam. The U.S.
Embassy in Vietnam will inform the Ministry of Public Security (Immigration
Department) and the Ministry of Foreign Affairs (Consular Department) of the date
and number of the flight, the time of arrival, the port of entry (Noi Bai
Airport in Hanoi or Tan Son Nhat Airport in Ho Chi Minh City), and the details
regarding any U.S. officers escorting the person to be returned (such as names,
dates of birth, passport numbers, estimated times of stay in Vietnam, etc), and
allow the Vietnamese side to confirm receipt of the returnees.
When a person under medical treatment is
returned to Vietnam under this Agreement, the escorting U.S. officers will
provide a copy of the person's health record to the receiving Vietnamese
officials at the port of entry. The
escorting and receiving officers will sign a
joint report verifying the person's repatriation.
Article 5
Expenses
1. The U.S. Government
will pay for the cost of transporting Vietnamese citizens to Vietnam under this
Agreement.
2. The U.S. Government will pay for the
costs of receiving repatriated persons including: verifying fee, the receipt at
the airport and transportation of the persons from airport to the place of
residences in accordance with the enclosed Annex 1.
3. The U.S. Government will pay for the
cost of arranging interviews by relevant Vietnamese officials of persons whom
the U.S. Government believes to be Vietnamese citizens and subject to
repatriation under this Agreement.
4.The U.S. Government will pay for the cost of
returning to the United States persons who were repatriated in error, as
provided in Article 3 of this Agreement.
Article 6
Entry into Force and
Duration
1.This Agreement will enter into force sixty
(60) days from the date of signature by both Governments.
2. Upon entry into force, this
Agreement will be valid for five years. The Agreement will be extended
automatically for terms of three years thereafter unless written notice not to
extend is given by one Government to the other at least six months prior to the
expiration date of the Agreement.
Article 7
Amendment and
Supplementation
This Agreement may be amended or supplemented by
written agreement of the Vietnamese Government and the U.S. Government through
appropriate diplomatic channels.
Article 8
Resolution of Disputes
Any disputes regarding the interpretation and
implementation of this Agreement will be resolved through appropriate
diplomatic channels.
Article 9
Suspension or
Termination
This Agreement may be suspended or terminated by
either Government. Such suspension or termination of this Agreement will come
into effect after thirty days (30) from the date one Government receives the
written notification from the other Government of its intention to suspend or
terminate.
Done at Hanoi, on 22 January 2008 in duplicate
in the English and Vietnamese languages, both texts being equally authentic.
FOR THE GOVERNMENT OF
|
FOR THE GOVERNMENT OF
|
THE UNITED STATES OF
|
THE SOCIALIST REPUBLIC OF
|
AMERICA
|
VIETNAM
|
EXPENSES FOR REPATRIATION
Content
|
Expenses for
Repatriation
|
1/
Expenses for verification (including
|
|
verification through
the Vietnamese Embassy in
|
$140/person
|
the U.S.,) and receipt
at airports in Vietnam
|
|
2/ Transportation fee
for the repatriated person
|
|
from airport to the
place of residence
|
$ 10/person
|
Total:
|
$150/person
|
**************************************************************
Trục xuất dân tỵ nạn Việt - Fake news!!!
http://www.truclamyentu.info/the-environmental-activist/vl_truc-xuat-ty-nan-viet_fake-news.html; https://diendantraichieu.blogspot.com/p/tr.html
Vũ Linh
Trong thời gian gần đây, việc trục xuất dân tỵ nạn Việt lại được
khui ra trong một nỗ lực xuyên tạc để đánh TT Trump của TTDC và truyền thông tỵ
nạn, cũng như của vài người muốn hù dọa, khai thác sự lo sợ của dân tỵ nạn vì
mục đích kinh doanh, gây hoang mang lớn trong cộng đồng. Diễn Đàn này xin làm
sáng tỏ vấn đề.
Luật lệ Mỹ rất rõ ràng:
1) Tất cả di dân trước khi được nhập quốc tịch Mỹ, đều phải
qua một thời gian 'thử thách' -probation- là thời kỳ gọi nôm na là 'thời thẻ
xanh'. Trong thời gian đó, không được phạm tội gì hết. Nếu phạm tội thì sẽ
không được vào quốc tịch mà sẽ bị trục xuất về xứ gốc. Dân tỵ nạn Việt được vào
Mỹ qua một đạo luật đặc biệt được TT Ford ký năm 1975, và sau đó, qua những
luật về nhân đạo, đoàn tụ gia đình dưới thời TT Carter năm 1978, nhưng vẫn phải
qua thủ tục này. Tội nặng hay nhẹ, đáng trục xuất hay không, do Tòa Di Trú
quyết định theo luật hiện hành, không phải do TT Trump quyết định. TT Trump
không có quyền trục xuất hay không trục xuất ai hết. Hầu hết các quan tòa Di
Trú tại Cali đều do các tổng thống Clinton, Bush và Obama bổ nhiệm, không liên
quan gì tới TT Trump.
2) Sau khi đã nhập quốc tịch thì không còn bị trục xuất được
nữa, cho dù vi phạm bất cứ tội nặng nào, ngoại trừ trường hợp khai gian khi làm
đơn xin thẻ xanh hay xin vào quốc tịch. Khai gian như không khai là khi ở VN đã
bị án hình sự, đã là đảng viên đảng CS, khai gian tình trạng cá nhân (ví dụ qua
Mỹ với vợ bé mà khai là vợ lớn chính thức, đi làm lãnh tiền mặt bạc ngàn nhưng
khai thất nghiệp ăn tiền trợ cấp tháng này qua năm nọ,…). Nếu bị bắt vì khai
gian thì có thể bị lấy lại quốc tịch Mỹ rồi trục xuất. Đây cũng là quyết định
của Tòa Di Trú theo luật hiện hành. Những trường hợp này khá hiếm.
Đây là những luật đã có không biết từ đời nào ở Mỹ rồi, không
phải luật do TT Trump mới chế ra.
Dân tỵ nạn VN cũng không khác gì di dân từ các nước khác, cũng có
nhiều người phạm tội. Những người này trên nguyên tắc phải bị trục xuất về VN.
Tuy nhiên, vì quan hệ đặc biệt giữa Mỹ và CSVN, câu chuyện khá rắc rối.
TT Clinton là tổng thống đầu tiên (không phải TT Trump) muốn
trục xuất những người phạm pháp về VN, nên đã điều đình với CSVN. Nhưng CSVN
chỉ chịu nhận lại những người qua Mỹ từ sau ngày 12 tháng 7 năm 1995 là ngày Mỹ
công nhận CSVN. Những người qua Mỹ trước đó, phạm tội, CSVN không nhận lại dựa
trên cái cớ là khi đó Mỹ chưa công nhận CSVN nên thoả ước nhận lại ‘Việt kiều’
không thể có giá trị.
Từ thời đó cho đến nay, đã có một hai trăm ‘Việt kiều’, tức là
công dân VC qua đây du lịch hay du học sau 12/7/1995 phạm tội, bị bắt và mau
mắn trục xuất về lại VN. Trong khi đó, cũng có hơn 8.000 người VN qua trước
12/7/1995, tỵ nạn phạm tội trong thời kỳ chưa vào quốc tịch Mỹ bị bắt. Tình
trạng họ thuộc loại ‘lửng lơ’, cư trú bất hợp pháp, không được vào quốc tịch
Mỹ, nhưng cũng không thể trục xuất về VN được vì CSVN không nhận. Nên nhớ cho
rõ, tuyệt đại da số những người này đã phạm tội và bị bắt trong nhiều đời tổng
thống, từ Clinton qua Bush đến Obama, trước khi ông Trump làm tổng thống.
Cả 3 tổng thống Clinton, Bush, Obama (chứ không phải chỉ có TT
Trump) đều muốn trục xuất dân tỵ nạn phạm pháp, cố gắng điều đình và ‘thuyết
phục’ CSVN nhận lại những người này nhưng chưa có kết quả. Nói những người này
bị TT Trump bắt nhốt và sẽ bị Trump trục xuất là xuyên tạc thô bạo nhất.
Tháng Giêng 2008, Mỹ và CSVN ký thêm một thoả ước về việc trục
xuất hay dẫn độ những công dân CSVN đi du lịch hay du học sau 12/7/1995, không
liên quan gì đến dân tỵ nạn qua Mỹ trước năm 1995. Báo thiên tả The Atlantic
viết thoả ước 2008 này “bảo vệ những công dân VN qua Mỹ trước tháng 7/1995” là
sai. Fake news của TTDC!
Một tờ báo tỵ nạn Việt ngữ loan tin về chuyện này, trích dẫn dân
biểu DC Alan Lowenthal của Cali “Sáng nay, tôi cùng với 25 đồng viện khác tại
Hạ Viện gởi thư cho Tổng Thống Donald Trump, Ngoại Trưởng Mike Pompeo, và Bộ
Trưởng Nội An Kirstjen Nielsen, yêu cầu họ tôn trong thỏa thuận Mỹ ký với Việt
Nam năm 2008, theo đó, những người Việt Nam tị nạn đến Mỹ trước ngày 12 Tháng
Bảy, 1995, không bị trục xuất”. Fake news 100%!
Dưới đây là nguyên văn thông cáo chính thức của tòa đại sứ VC ghi
rõ thoả ước 2008 này chỉ bảo đảm “công dân VN” (Vietnamese citizens) tức là dân
VC, qua sau 12/7/1995 nếu phạm pháp phải được trả về VN theo đúng luật Mỹ,
trong trật tự và nhân đạo. Không có điều khoản nào “theo đó, những người Việt Nam
tị nạn đến Mỹ trước ngày 12 Tháng Bảy, 1995, không bị trục xuất”.
Thỏa ước này ghi rõ “Vietnamese citizens are not subject to return
to Vietnam under this Agreement if they arrived in the United States before
July 12, 1995”. Cái đoạn chót “under this Agreement” đã bị nhiều người cắt xén,
cố tình hiểu sai là “Vietnamese citizens are not subject to return to Vietnam”,
tức là công dân VN không thể bị trả về VN, trong khi câu này chỉ có nghiã là
những người qua trước 12/7/1995 không thể bị trả về trong khuôn khổ hay điều
kiện của thỏa ước này (not subject to return under this Agreement). Nói cách
khác, thỏa ước 2008 không thi hành cho dân Việt qua trước 12/7/1995 đúng như
thông cáo của tòa đại sứ VC viết.
Phiá Mỹ có ý định bao gồm luôn những người tỵ nạn trước 1995,
nhưng phiá VC cương quyết không chấp nhận.
Nguyên văn thỏa ước 2008:
Câu hỏi cho những dân biểu DC và TTDC Mỹ cũng như Việt: trường hợp
dân tỵ nạn trước 12/7/1995 phạm tội, cả bốn tổng thống Mỹ, Clinton, Bush, Obama
và Trump đều bắt nhốt, không cho vào quốc tịch Mỹ, và điều đình để trục xuất họ
về VN, sao bây giờ mới phản đối? Sao không phản đối dưới thời các tổng thống
trước? Điều khoản nào trong thỏa ước 2008 cấm trục xuất dân tỵ nạn trước 1995,
xin vui lòng trích dẫn nguyên văn để tôi có dịp sửa sai và xin lỗi độc giả được
không?
Để tóm tắt vấn đề, đây là những điểm chính:
-
Hơn 8.000 dân tỵ nạn qua Mỹ trước 12/7/1995 phạm tội, đã bị bắt từ thời Clinton
đến Bush, Obama và Trump, không được vào quốc tịch Mỹ, nhưng cũng không thể bị
trục xuất về VN được vì CSVN không nhận. Cho đến nay, chưa ai biết tình trạng
‘lửng lơ’ của những người này sẽ được giải quyết như thế nào.
-
Từ thời TT Clinton qua đến Bush, Obama và Trump, Mỹ vẫn áp lực và điều đình với
CSVN mà CSVN vẫn chưa chịu nhận những người qua Mỹ trước 12/7/1995. CSVN vẫn
chưa nhận, nghĩa là những người này sẽ không bị trục xuất được, bất kể TT Trump
muốn hay không muốn. Thân nhân của những người này không nên bị dụ dỗ, thuê
luật sư dỏm để bảo vệ, tốn tiền vô ích. Càng không nên tin fake news của TTDC
Mỹ cũng như Việt, tìm cách xuyên tạc để đánh TT Trump.
Cựu đại sứ Ted Osius cho biết ông chống việc “TT Trump đòi trục xuất dân tỵ nạn
Việt”, nên từ chức. Ông Osius không lương thiện. Việc trục xuất này đã được ba vị tổng thống trước TT Trump
muốn thi hành chứ không phải là ý riêng mới của TT Trump. Ông Osius là người có cảm tình với CSVN (luôn
luôn đeo cờ đỏ trên vạt áo và không chấp nhận nói chuyện khi có cờ vàng), và ủng hộ quan điểm của CSVN là không nhận
đám dân tỵ nạn trước 1995 về nước lại. Ông Osius cũng thiếu lương thiện khi
không tiết lộ là theo thủ tục hành chánh Mỹ, đại sứ là ‘đại diện cá nhân của
tổng thống’, nên mỗi khi có tổng thống mới, tất cả đại sứ Mỹ trên cả thế giới
đều bị bắt buộc theo luật phải từ chức hết, chứ không phải chỉ có ông Osius từ
chức vì bất đồng ý với TT Trump.
Mới đây, ông Osius lại tuyên bố ông “rất mừng vì TT Trump đã
ngưng việc trục xuất dân tỵ nạn phạm pháp vì bị chống đối mạnh” (hiểu ngầm là
có công của ông Osius chống đấy).Fake news 100%! Chưa
có một người tỵ nạn phạm pháp nào bị trục xuất về VN, cho nên không thể nói
việc trục xuất dân tỵ nạn đã ngưng.
Ông Osius khinh thường dân tỵ nạn nên nói láo mà nghĩ không ai
biết.
Anh Nguyễn Thanh Việt cho dù được giải Pulitzer
về văn chương, nhưng lại hoàn toàn mù tịt hay phe đảng (vì đi học trường Mỹ từ
nhỏ), khi anh viết bài đăng trên báo ‘phe ta’ New York Times, la hoảng những
người như anh có thể sẽ bị trục xuất về VN. Chuyện bá láp ngớ ngẩn! Anh ta vào
quốc tịch Mỹ năm 4-5 tuổi gì đó, không phạm tội trước hay trong khi có thẻ
xanh, đã là dân Mỹ hơn 30 năm, không có cách gì tòa nào có thể trục xuất anh về
VN được. Anh nói lên chuyện này chỉ tự mình làm mất uy tín và tên tuổi của
mình.
Vì sao rộ lên
vụ di dân bị trục xuất
Nguyễn
Thượng Vũ
CHARLES DUNST LÀ
BỀ TÔI CỦA TNS CHUCK SUMMER, TỬ THÙ CỦA TRUMP-LÀM CHO
BÁO ATLANTIC
Muốn hiểu tai sao
dư luận bên Mỹ lại sôn sao về việc trục xuất này thì ta
phải hiểu rõ về người phóng viên báo The Atlantic
, ông Charles Dunst, tác giả của bài báo khởi đầu
dư luân chính trị này.
Trước khi làm việc cho
The Atlantic thì ông Charles Dunst làm staff trong văn phòng báo
chí của Thượng Nghị Sĩ Dân Chủ Chuck Summers, minority
Leader của US Senate, một kẻ tử thù của TT Trump.
Trong thời gian làm
cho Chuck Summers thì ông Charles Dunst có tham gia về 1 chương
trình chụp mũ, mạ lỵ toàn diện TT Trump trên mọi phương diện của Báo
Chí, Truyền Thông….
Sau đó,
nhờ sự quen biết rông lớn của TNS Summers, Dunstđược giới thiệu với
các nhân vật và cơ quan truyền Thông.
Ông được tờ The
Atlantic thuê làm phóng viên.
Các bài báo
của ông cũng được tờ New York Times đăng lại vì liên
hệ rất thân giữa The Atlantic và The New York Times.
The New York Times là
một tờ báo thù ghét TT Trump thậm tệ, việc này thì ai cũng biết
rồi.
BÁO ATLANTIC-DUNST VỚI
TED OSIUS
Tờ báo The
Atlantic có 1 annex internet gọi là The Wires rất thiên tả, rất
mạnh trên Internet và rất chống Trump.
Trong kỳ bầu
cử 2016, The Atlantic và The Wires đã đứng ra công khai
endorse bà Hillary Clinton, phỉ báng ông Trump thậm tệ.
Từ khi làm việc
tai Phnom-Penh thì Dunst hay đi Saigon thường xuyên và làm thân
với cựu Đại Sứ Hoa Kỳ Ted Osius .
Ted Osius bị TT
Trump cách chức và cho về hưu hồi đầu năm nay, nên ông ta
thâm thù TT Trump rất nhiều. Ông ta ở lại Viet Nam sau
khi mất chức..
Ted Osius trước khi
làm Dại Sứ tại Viet Nam, thì chỉ là 1 tham
vụ ngoại giao cấp nhỏ tại toà Đại Sứ Hoa Kỳ tại Phi
Luật Tân.
Osius trong nhiều năm
trời làm bộ Ngoai Giao thì không được kính trọng vì ông ta
la “pédé” Đồng tình luyến ái, homosexual.
Trong khi làm việc
thì ông ta có nhiều sexual encounters với đàn ông.
Ông ta không bao
giờ dấu diếm sự Homosexuality của ông cả. Về sau ông
ta lấy chính thức 1 người đàn ông khác, Mỹ dađen, Afro-American,tên
là Clayton Bond, làm việc cùng toàĐại Sứ tại Phi Luật Tân.
Osius hay ôm
“vợ” Clayton Bond và hai đứa con nuôi đen. Đi
bộ, âu yếm, với nhau bên bờ Hồ Hoàn Kiếm, trước
sự tò mò, thích thú của người Viet Nam.
Osius trước làm staff
cho Thượng Nghị Sĩ Al Gore, được Al Gore cho làm việc
về các vấn đề Môi Sinh Ecology. Sau này khi Al Gore làm
Phó Tổng Thống thì Osius cùng làm staff vềMội Sinh cho văn phòng
Phó Tổng Thống.
Osius được
làm Đại Sứ vào lúc John Kerry thay Hillary Clinton làm
Ngoại Trưởng,
Kerry muốn kiếm
các người có ảnh hưởng trong giới Homosexual để lấy cảm tình
và phiếu của các người này khiông ta ra ứng cử Tổng Thống.
Khi bị TT Trump
cách chức thì Osius ở lại Việt Nam vì quen biết giới chức
Cộng Sản rất nhiều, nói tiếng Viet nam thông thạo, thành lập 1 trường Đai
Học Hoa Kỳ tại Saigon , đáp lại nhu cầu người dân Việt Nam muốn
học Đại Học Mỹ và có cơhôi xin visa sang Hoa Kỳ.
Theo tôi biết
thì trường Đại Học này không thành công nhưOsius
mong ước, nên ông có dư định sang năm 2019 sẽ thôi
không làm nữa.
Khi Dunst
từ Nam Vang sang Saigon chơi thì làm thân với Osius
vì cả hai đều là socialist-democrats cả,
và có liên hệchặt chẽ với thượng Nghị Sĩ Chuck
Summers, Minority Leader, US Senate và Al Gore. .
Osius đưa
lại đề tài TT Trump “phản bội” muốn không tôn trọng
thoả hiệp 2008 giữa Hoa Kỳ và Viet Nam, cho
Dunst khai thác và đưa lên The Atlantic và The New York
Times.
THỎA HIỆP 2008
Vậy “thoả hiệp” 2008 giữa
Hoa Kỳ và Việt Nam là cái gì?
Nói nó là
thoả hiệp thì là một sự phóng đại quá đáng.
Agrement 2008 không
hề được Tổng Trưởng Ngoại Giao của Hoa Kỳ và Viet Nam ký,
nó cũng không hề được ông Đại SứHoa
Kỳ lúc đó ký, lẽ dĩ nhiên là White House không
hề ký gìvề việc này.
Nó là do một nhân
viên đàn bà Judy Myen (?) không hề nắm vai trò quan
trọng gì trong toà đại Sứ và 1 ông Viet Nam khác của
bộ ngoại giao Việt Nam mà tên cùng chức vụ của cả hai người
không hề được ghi rõ rang trên văn bản.
( xin coi trong
attachment)
Tôi có chuyển văn bản
agreement 2008 trong attachment đểcác anh chị tham khảo.
Văn bản này không
hề được Quốc Hội Hoa Kỳ ratification.
Tên họ 2 người
ký không hề thấy đánh máy trong văn bản này.
Xin
nhớ là agreement 2008 này nói rõ các người bịdeported không
phải là công dân Hoa Kỳ. Các người này vẫn giữ quốc tịch Việt
Nam.
Các người
này đã vi phạm violent crimes trong khi tai Hoa Kỳ. Các người này
sẽ phải thi hành bản án lệnh (nằm tù) xong rồi mới
bị deported .
Cái agrement này
chỉ nói về các người Việt sang Mỹ sau năm 1995, nghĩa là sau khi Hoa Kỳ và Viet Nam có Toà
Đại Sứ và quan hệ ngoại giao bình thường.
Trước 1995, phần lớn
các người Viet Nam là tù nhân của Cộng sản hay là Thuyền Nhân.
Họ đã từ bỏ không
công nhân chính quyền Hanoi bằng cách vượt biên của họ.
Chương trình Deportation các
người sống bên Mỹ mà, không nhập quốc tịch Hoa Kỳ, không phải
Công Dân Mỹ,(33% người Viet Nam bên Mỹ không phải là công dân Hoa
Kỳ) đã phạm pháp về hình sự khi dùng khí giới (
súng, ống, dao) để Phạm Pháp là một chương
trình rông lớn.
Cái agreement 2008 này
không hề có 1 giá trị của một hiệp ước Treaty, bên nào
cũng có thể sửa đổi được tuỳtheo nhu cầu quốc gia mỗi bên..
Cái agreement nó
như là một Memorandum of Understanding (MOU) , nó nói lên nhu
cầu của hai bên, quyền lợi của hai bên, cái thiện chí của hai bên muốn tìm
1 giải pháp tốt đẹp nhất cho một tình trạng bết bát, nhất
là nó không có giá trịpháp lý, không ràng buộc Pháp
lý bên nào cả. Không bên nào bắt được bên nào phải thi hành đúng
khoản nào trong agreement cả. Điều quan trọng nữa là mỗi bên đều
có quyền nêu lên các điều khoản lỗi thời, không hợp với nhu cầu
hiện đại nữa.
Hầu hết các người Viet
Nam tới Hoa Kỳ sau 1995 là những người được đoàn
tụ gia đình chứ không phải vì chống cộng.
Các người này
có 1 số phần từ phạm pháp, bán ma tuý, độc
dược, narcotics, violent crimes. Ho quen với nếp sống dưới
chế độ Cộng Sản mà Luật Pháp không quan trọng bằng
bèphái, quen biết Công An hay đảng viên đảng Cộng Sản. v..v…
Chương trình toàn diện
Deportation các người không phải làCông Dân Hoa Kỳ là một chương
trình rộng lớn, toàn diện, nhắm nhiều vào công dân các nước Trung
Mỹ vàNam Mỹ cũng như công dân các nước Ả rập
hay Âu Châu, Nga , Trung Hoa, phạm pháp.(chứ không
phải chĩa mũi dùi vào Viet nam)
Con số gần 9,000
người công dân Việt Nam có thể bịdeportation không chính xác
và misleading.
Đây là con
số tất cả các người Viet Nam (công dân vàkhông công dân Hoa
Kỳ) đã nằm tù bên Hoa Kỳ trong ngót` 45 năm qua..
Phần lớn các
vụ nằm tù này không phải violent crimes, không dùng khí giới,
súng ống để giết người hay đe doa người.
Phần lớn là lái
xe khi uống rượu (DUI). Dùng bán thuốc ma túy hay cần sa,
giut tiền nợ khong trả, vợ chồng xô xát, vợ kêu cảnh sát,
bán sex trá hình làm massage, đánh cá , cờ bạc, không khai
thuế cuối năm. …
Con số violent
crimes rất ít.
Cho tới giờ phút
này, tôi không hề biết có người Viet Nam không quốc tịch
Mỵ bị TT Trump trục xuất trong chương trình này hay
không ?
Xin các anh
chị đọc kỹ bài viết của Charles Dunst và tờagreement
2008 trong attachment, nhất là chữ ký hai người trong văn bản
này.
Theo lời yêu cầu những
người bạn tôi vô cùng quý mên , nên mới cố gắng viết
bài này, theo sự hiểu biết hết sức nông cạn của tôi.
Nếu thấy có nhiều
sai lầm, xin các anh chi tha thứ
Rất thân mến
Nguyễn Thượng Vũ
****************************************************************** Clinton đã trục xuất số người di dân bất hợp
pháp gấp 4 lần Obama
Giám đốc Cơ quan Thực
thi Di trú và Hải quan Hoa Kỳ (ICE) Sarah Saldana trả lời một câu hỏi trong khi
làm chứng trước phiên điều trần của Tư pháp Thượng viện để xem xét các chính
sách thực thi di trú của Chính quyền, tại Washington, Thứ ba, ngày 21 tháng 7
năm 2015.
Hôm qua, Sarah
Saldaña, Giám đốc ICE Obama, đã thừa nhận với các thành viên của Ủy ban Tư pháp
Thượng viện rằng bà vô chủ (?) trong công việc chính là trục xuất người di dân
bất hợp pháp, bao gồm cả người di dân hình sự khỏi đất nước.
Mặc dù thực tế ngân
sách dành cho việc loại bỏ ICE đã tăng từ 2,6 tỷ đô la vào năm 2011 lên 3,4 tỷ
đô la và họ có nhiều tài nguyên và công nghệ hơn bao giờ hết, các vụ trục xuất
đã giảm gần 2/3 từ 200.000 đến 70.000. Điều tồi tệ hơn là, việc trục xuất người
di dân hình sự đã giảm từ 150.000 xuống chỉ còn 63.000.
Như Jessica Vaughn đã
trình bày trước ủy ban một cách chi tiết, trong khi các vụ trục xuất nói chung
giảm đáng kể, sự suy giảm trong trục xuất của người di dân tội phạm đã rất
ngoạn mục. Vì vậy, toàn bộ lý do cho việc ân xá của Obama và đình chỉ trục xuất
- để tập trung vào người di dân hình sự - đã được chứng minh là sai ngoài một
bóng tối của sự nghi ngờ.
Saldaña còn lại gì để
nói?
Đầu tiên, bà cố gắng đổ lỗi cho sự suy giảm các vụ
trục xuất về sự suy giảm tổng thể nhập cư bất hợp pháp qua biên giới. Vấn đề là
Điều tra dân số đã tăng mạnh trong vài năm qua, sau sự suy giảm sau suy thoái
trong nhập cư bất hợp pháp từ năm 2009-2013.
Hơn nữa, như tờ New
York Times đưa tin, sự gia tăng di dân bất hợp pháp mạnh hơn bao giờ hết. Và
việc chính quyền này đã công bố hàng trăm ngàn người di dân tội phạm trong vài
năm qua chứng tỏ rằng việc giảm trục xuất không phải là kết quả của sự suy giảm
trong nhóm người di dân bất hợp pháp bị trục xuất.
Cái cớ là họ đang
thiếu tài nguyên là vô lý vì ngân sách và quyền truy cập vào cơ sở dữ liệu công
nghệ cao của ICE mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Thứ hai, Saldaña đã cố gắng nói rằng trục xuất
không phải là một điều tốt và theo luật pháp hiện hành là không thực tế và điều
đó khá thẳng thắn, không thông minh lắm.
Vấn đề với khẳng định
này, như Cruz lưu ý, đó là Bill Clinton, với ít ngân quỹ hơn trong lĩnh vực
này, đã trục xuất 12,3 triệu người nhập cư trong nhiệm kỳ tổng thống của ông,
gần gấp bốn lần số lượng của Chính quyền Obama.
Cuối cùng, Giám đốc
ICE đã cố gắng đổ lỗi cho việc trục xuất trong quyết định của tòa án Zadvydas v
Davis năm 2001, điều này đã hạn chế khả năng của ICE, trong việc giữ người di
dân bất hợp pháp mà các Quốc gia từ chối chấp nhận họ trở lại.
Trong khi vụ án
Zadvydas chắc chắn là một sự vi phạm nghiêm trọng đối với quyền lực toàn thể
của Quốc hội đối với vấn đề nhập cư, thì việc sử dụng nó như một lý do để đình
chỉ tất cả các vụ trục xuất là một sự vô lý trên căn bản. Phán quyết của tòa án
đã được thực hiện trong 15 năm.
Tại sao nó sẽ kết
thúc một sự suy giảm trục xuất chỉ trong vài năm qua? Hơn nữa, ngay cả phán
quyết của tòa án, đã bị Scalia phá vỡ một cách dứt khoát trong sự bất đồng quan
điểm của mình, thừa nhận rằng chính phủ có quyền giữ người di dân trong tù giam
cho đến khi xác định rằng không có khả năng loại bỏ đáng kể trong tương lai có
thể thấy trước được.
Rõ ràng, rất ít trong
số những người được Chính quyền ban hành đáp ứng được điều đó.
Tại phiên điều trần,
Thượng nghị sĩ Cruz đã tiết lộ tầm quan trọng thực sự của vấn đề người di dân
tội phạm, thiếu trục xuất và mối đe dọa hiện hữu của biên giới Mỹ. Hãy xem xét
các thông tin sau đây đã được các thượng nghị sĩ và các nhân chứng đưa ra tại
phiên tòa:
· Có
929.684 người di dân bất hợp pháp có mặt ở đất nước này đã bị ra lệnh trục xuất
nhưng vẫn còn tồn tại trong cộng đồng của chúng ta. Ngày nay, rất khó để có
được lệnh trục xuất, vì vậy nếu con số đó cao đối với những người bị trục xuất,
bạn có thể tưởng tượng có bao nhiêu mối đe dọa an ninh tiềm tàng mà chúng tôi
không biết.
· Giữa
179.027 người di dân hình sự đã ra lệnh trục xuất nhưng vẫn ở mức lớn và
194.791 người di dân hình sự bị kết án chưa được ban hành lệnh trục xuất, có
hơn 375.000 người di dân tội phạm được xác định chưa bị trục xuất.
· 121
người di dân hình sự được ICE ban hành trong khoảng từ năm 2010 đến 2014 đã thú
nhận giết người sau khi được thả.
· Từ
năm tài chính 2009 đến năm tài chính 2015, Chính quyền Obama đã công bố 6.151
người di dân hình sự bị kết án về tội tấn công tình dục.
Bây giờ với sự gia
tăng của người trung đông qua biên giới của chúng ta và số lượng lớn người
trung đông đến đây bằng thị thực tạm thời hoặc thị thực nhập cư, thông tin này
có làm bạn cảm thấy an toàn không?
Đồng thời, đảng Dân
chủ từ chối thực hiện một hệ thống theo dõi thị thực, vì vậy chúng tôi thậm chí
không biết tất cả những người đã biến mất trong dân chúng của chúng ta. ABC
News đã báo cáo vào năm ngoái rằng DHS đã mất dấu 58.000 sinh viên nước ngoài
đã quá hạn thị thực, trong đó 6.000 người đưa ra một mối lo ngại tăng cao. mỗi
năm.
Obama chính sách mở biên
giới và từ chối trục xuất ngay cả người di dân hình sự có lẽ là mối đe dọa tồn
tại lớn nhất đối với an ninh của chúng ta.
No comments:
Post a Comment