Tổng thống Donald Trump: Kỳ 1
- Định mệnh
trở thành tổng thống
Đường Thư • 06:30, 25/05/20
Chính
thức ra tranh cử và biến cuộc bầu cử năm 2016 trở thành một sự kiện độc nhất vô
nhị trong lịch sử chính trị Mỹ với kết quả bất ngờ làm choáng váng phe cánh tả
và phần lớn thế giới khi một kẻ tay ngang đánh bại các chính trị gia lão luyện
để bước vào Nhà Trắng, sự xuất hiện của Donald Trump trong cương vị Tổng thống
thứ 45 của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ dường như là định mệnh.
Mặc dù cho đến khi trở thành
Tổng thống Mỹ, Donald Trump chưa từng tham gia như một chính trị gia trên chính
trường, nhưng trong nhiều thập kỷ, chủ đề "ra tranh cử" đã nhiều lần
được khơi lên, thậm chí theo lời kể của Roger Stone, cựu tổng thống Mỹ Nixon,
đã dự đoán Trump sẽ trở thành Tổng thống Mỹ từ những năm 80 thế kỷ trước.
Roger Stone, nhà hoạt động
chính trị dày dạn kinh nghiệm, từng tổ chức 9 chiến dịch tranh cử Tổng thống,
là phụ tá chiến dịch cấp cao cho các tổng thống thuộc đảng Cộng hòa, và là cố
vấn trong chiến dịch tranh cử của Donald Trump. Roger tin rằng người đầu tiên
nhận ra tiềm năng tranh cử tổng thống của Donald Trump là cựu tổng thống
Richard Nixon.
Nixon đã viết cho Trump kể rằng
vợ mình thấy Donald Trump trên chương trình Phil Donahue và bà
nghĩ nếu có ý định ra tranh cử ông sẽ thắng. Roger kể rằng: Nixon vẫn hay có
kiểu nói vòng vèo như thế, trong trường hợp này ông đã áp suy nghĩ của mình cho
vợ.
“Tôi không xem chương trình nhưng vợ tôi bảo
trông anh thật tuyệt”. Nixon
viết cho Trump chính tay ông gạch dưới từ “Tuyệt”. “Như anh có thể hình
dung, bà ấy là một chuyên gia về chính trị và bà ấy tiên đoán bất cứ khi nào
quyết định ra tranh cử, anh sẽ là người chiến thắng.”
Sự hiểu biết của Nixon về việc
sử dụng quyền lực đã khích lệ Trump. Chủ nghĩa thực dụng của Nixon cũng lôi
cuốn vị đại gia New York. Theo yêu cầu của Nixon, Roger gửi lời mời Donald
Trump và vợ ông Ivana xuống chơi ở Houston vào cuối tuần. Roger kể lại: Hiếm thấy
khi nào Nixon nhanh nhẹn như thế. Nixon và Trump nói chuyện riêng với nhau suốt
nhiều giờ, tỷ phú bất động sản New York liên tục hỏi ông cựu tổng thống nhiều
vấn đề. Trump lắng nghe để lĩnh hội càng nhiều càng tốt từng lời của vị cựu
tổng thống, người hết sức ấn tượng với vị doanh nhân Manhattan. Roger tin rằng:
Nếu còn sống để thấy cuộc đua vào vị trí tổng thống năm 2016 hẳn là Nixon sẽ
vui lòng chứng kiến sự táo bạo và dữ dội mà Trump vẫn nhắm vào giới truyền
thông.
Trump
1988
32 năm trước, Trump ở tuổi 42.
Trong một lần được phỏng vấn bởi nhà sản xuất truyền hình Oprah Winfrey, khi cô
đặt câu hỏi về chính trị:
- Thưa ông, ông có bao giờ nghĩ
đến việc ra ứng cử Tổng thống không?
Trump đáp:
- Có lẽ không, vì tôi rất thành
công và yêu thích những công việc tôi đang làm, tôi không thích làm chính trị,
trừ khi nào tôi cảm thấy nước Mỹ đi vào con đường ngược chiều và cần sự thay
đổi.
Trong cuốn sách xuất bản năm
1990 của mình: "Trump: tồn tại trên đỉnh cao", ông phủ
nhận mọi mối quan tâm đối với việc phục vụ công chúng, khẳng định rằng, ông
không phù hợp làm chính trị gia: “Tôi không muốn dính dáng gì đến các
thỏa hiệp, những cái ôm nồng ấm, hay tất cả những việc vô nghĩa khác mà bạn
phải làm để có được phiếu bầu.”
Kể từ đó, ông đã chứng kiến
trong gần 2 thập kỷ nước Mỹ dần đi vào con đường ngược chiều với những gì mà
các nhà lập quốc đã khai sinh. Ông đã không ít lần muốn tham gia vào sự thay
đổi nó, tuy nhiên ý định về việc tham gia tranh cử trong nhiều năm mới dừng lại
ở cuộc thăm dò dư luận, mặc dù ông luôn được cử tri yêu mến.
“Nếu
tôi cảm thấy không thể thắng, tôi sẽ không ra tranh cử.”
1999 - 2000 Đảng độc lập
Tháng 9/1999, Roger Stone và
Donald Trump trong văn phòng của ông trên tầng 26 Trump Tower, Đại lộ 5, thành
phố New York.
Trump vùi đầu vào mấy tờ báo
trong khi Roger im lặng chờ đợi. Ông vừa đọc vừa nhíu mày, cái nhíu mày này đã
trở thành nổi tiếng và lắc đầu với vẻ bực bội:
“Tôi dám chắc đó sẽ là cuộc đua
giữa Bush và Gore”, ông phá vỡ sự im lặng. “Cả
hai đều cực kỳ kinh khủng, Chuyện gì đang diễn ra ở đất nước này thế?”
Đây có lẽ là câu hỏi lặp đi lặp
lại hằng ngày khi ông xem các bản tin về những thứ tréo ngoe đang diễn ra ở Mỹ,
những chính trị gia vụng về hoặc chỉ lo trục lợi cá nhân bằng những toan tính,
những thứ đang hủy hoại đất nước ông yêu như bao nhiêu người Mỹ khác.
“Roger, tôi muốn tiến hành bước tiếp theo. Tôi
muốn biết liệu Donald Trump có thể thắng trong cuộc đua vào Nhà Trắng không.
Liệu đất nước này đã sẵn sàng cho Donald Trump chưa? Có điều tôi biết chắc là
tôi giỏi hơn bất cứ thằng cha ngu đần nào đang tham gia cuộc đua”.
Tại thời điểm đó, ông đã biên
soạn xong cuốn sách: "Nước Mỹ mà chúng ta xứng đáng" trong
đó phác họa chính sách đối nội và đối ngoại của ông. Cuốn sách được ấn hành vào
ngày 1/1/2000 dự kiến trước khi Trump có thể tuyên bố chạy đua vào Nhà Trắng.
Ông có những tiên đoán trong
cuốn sách của mình, như thể ông đã chuẩn bị cho năm 2016: “Tôi tin
những người không phải chính trị gia sẽ là đại diện cho làn sóng của tương
lai.”
Thậm chí, ông đã dự đoán trước
và cảnh báo về chủ nghĩa khủng bố: “Đã tới lúc phải nỗ lực chuẩn bị cho điều
mà tôi tin ấy là ở đâu đó, lúc nào đó tồn tại nguy cơ hiển hiện về một vũ khí
hủy diệt hàng loạt sẽ được đưa vào và kích nổ trong một thành phố lớn của Mỹ.”
Cứ như Trump đang dự báo cho
năm 2016.
Năm 1999 ông Trump thu hút sự
ủng hộ của người trong đảng độc lập (được gọi là đảng Cải cách của bang, một
đảng cơ bản gồm những phần tử ôn hòa). Năm 2000 Trump đã nói với New York Time
rằng, có một khả năng rất lớn tôi sẽ ra tranh cử. Ông nói rằng ông sẽ ra tranh
cử với tư cách đại diện cho đảng độc lập của New York.
Roger thành lập Ủy ban thăm dò
dư luận cho Trump về việc tranh cử tổng thống. Ông xuất hiện trong chương trình
Larry King và ngay từ đầu cuộc phỏng vấn, ông nổ một quả bom đầu tiên:
“Vậy là tôi sẽ thành lập Ủy ban
thăm dò bầu cử tổng thống, tôi cũng thông báo việc này trong chương trình của
anh giống như mấy người khác. Nhưng tôi sẽ thành lập ủy ban và đi vào hoạt động
ngay ngày mai.”
Ông cũng đã nói về đảng Cộng
hòa như thế này: “Tôi thực sự tin Đảng Cộng hòa lúc này toàn người
điên.”
Trong cuộc phỏng vấn của Donald
đã thực hiện với Oprah Winfrey vào năm 1988, ông nói về cơ hội trở thành tổng
thống:
“Tôi nói rằng tôi sẽ có
cơ hội chiến thắng bởi vì tôi không biết khán giả của bà cảm thấy thế nào nhưng
tôi nghĩ mọi người đã mệt mỏi khi thấy nước Mỹ đang bị xé toạc.”
Trump - như một người Mỹ điển
hình với phong cách Mỹ, thực dụng, và với tính toán khôn ngoan của một nhà kinh
doanh lão luyện, người từng chờ đợi 30 năm để đạt được một thương vụ kinh doanh
lớn, hiểu sâu sắc rằng, ông cần một thời điểm thích hợp để chiến thắng thực sự.
Roger khẳng định ông tuyệt đối
nghiêm túc về việc tranh cử năm 2000, Tuy vậy, ông cảm thấy mình không thể
thắng nếu đại diện cho Đảng độc lập. “Tôi hiểu điều này. Tôi hiểu những
thời điểm thuận lợi và không thuận lợi” (CNN.com/ Allpolitic ngày
25/10/1999).
“Nếu không thể thắng, nếu tôi
cảm thấy không thể thắng, tôi sẽ không ra tranh cử. Tôi không cần trở thành ứng
viên độc lập nhiều phiếu bầu nhất trong lịch sử. Tôi muốn chiến thắng.” (Donald Trump trong chương trình truyền hình trực tiếp Larry King
9/10/1999).
Tờ Sun Sentinel giật tít: “Trump:
Tôi có đủ những gì cần có để làm tổng thống”.
Trump tin rằng ông có đủ những
gì cần có để làm tổng thống, ngay tại thời điểm đó, nhưng ông còn hiểu hơn
rằng: người dân Mỹ chưa sẵn sàng cho một tổng thống như ông, họ cần đi một
quãng đường dài để nhận ra sự vô dụng của các chính trị gia giới tinh hoa mà họ
đang bị mê hoặc bởi những lời hứa hẹn bóng bẩy. Họ cần thời gian để hiểu rằng,
những chính trị gia đó chỉ nói mà không làm gì, và ông sẽ chính thức xuất hiện khi
nước Mỹ thật sự tới đỉnh điểm cơn khát của một sự thay đổi vĩ đại.
Ít ai biết rằng, ông lặng lẽ
đăng ký câu: “Khôi phục sự vĩ đại của nước Mỹ” với văn phòng
sáng chế và nhãn hiệu Hoa Kỳ chỉ ít ngày sau khi Romney (ứng cử viên đảng Cộng
hòa năm 2012) bị đánh bại.
Và ông tiếp tục chờ đợi.
Đảng Cộng hòa 2012
Trump suy nghĩ nghiêm túc về
việc lại ra tranh cử tổng thống năm 2012 lần này với tư cách người của Đảng
Cộng hòa.
Một lần nữa ông lại nhận được
sự ủng hộ đến khó tin, cử tri cực kỳ yêu mến ông. Kết quả thăm dò dư luận rất
cao. Ông nói với một phóng viên: "Tôi đang nghĩ một cách nghiêm
túc về việc này. Tôi ghét những gì xảy ra trên đất nước chúng ta.”
Trump vươn lên dẫn đầu phía
đảng Cộng hòa bằng cách nắm bắt tốt vấn đề liệu có phải Tổng thống Obama sinh ở
Kenya và về pháp lý không thể là tổng thống vì ông ta không phải là công dân Mỹ
sinh ra trên đất Mỹ. “Tại sao ông ta không trình giấy khai sinh ra” ông hỏi khi
xuất hiện trong chương trình View. Tháng 7/2010 tờ Obe giật tít lớn trên trang
đầu: OBAMA KHÔNG SINH RA Ở MỸ.
28/3/2011, ông xuất hiện trên
Fox News và nói: “Ông ta đã sử dụng hàng triệu đô la để lẩn tránh vấn
đề này, hàng triệu đô la phí luật pháp để thoát khỏi vấn đề này.”
Vào thời điểm đó, một cuộc thăm
dò dư luận của Gallup cho thấy chỉ có 38% người Mỹ được hỏi tin Obama “rõ ràng”
là sinh ra ở Mỹ.
“Một nguồn tin cực kỳ tin cậy
đã gọi tới văn phòng nói với tôi giấy khai sinh của Obama là trò bịp
bợm”, Trump nói. Nhưng vấn đề đã
chính thức bị chôn vùi ở đó.
Dù có kết quả thăm dò cao,
Trump tin Obama có thể sẽ tái cử, và cơ hội của ông sẽ tốt hơn vào năm
2016.
Không có gì ngạc nhiên khi
trong cuộc tranh cử Tổng thống năm 2016 các cử tri cảm thấy rằng đây có thể chỉ
là một trò đùa nữa của Trump, tuy nhiên lần này ông đã đi một bước quyết định
khi chính thức tuyên bố tranh cử Tổng thống: “Tôi đang chính thức chạy
đua đến chiếc ghế Tổng thống nước Mỹ."
Việc ông ấy xuất hiện trong
cuộc chạy đua vào Nhà Trắng đã làm choáng váng và chấn động những người đứng
đầu hai đảng. Nó biến cuộc bầu cử năm 2016 trở thành một sự kiện mà cử tri đều
theo dõi với sự háo hức say mê.
Những gì diễn ra trong cuộc bầu
cử năm đó, chính xác là những gì người Mỹ trải nghiệm trong nhiệm kỳ của ông,
một chính trị gia làm nhiều hơn những gì mình nói. Giờ đây rất nhiều người tin
rằng, Chúa đã an bài ông cho sứ mệnh “Khôi phục sự vĩ đại của nước Mỹ”.
Vụ
thoát chết hy hữu hay định mệnh trở thành Tổng thống?
Roger nhận ra điều đó từ năm
1989 khi chứng kiến câu chuyện hy hữu về Trump.
Năm 1989 Roger làm việc cho
Trump với tư cách là người vận động hành lang ở Washington, xử lý các nguyên
tắc về giao dịch tiền tệ mà casino của ông đang bị để ý. “Tôi tin mình
đã nghĩ ra ngôn từ đúng quy chuẩn mà các nhà làm luật có thể chấp nhận, chỉ còn
chờ Donald Trump đồng ý”. Roger gọi điện cho Trump ở văn phòng hỏi xem
liệu ông có thể đáp chuyến bay miền Đông từ Washington tới New York gặp ông ở
văn phòng vào buổi trưa được không. Donald bảo không thể gặp vì sắp đi Atlantic
City bằng trực thăng với một nhóm giám đốc điều hành. “Tôi thuyết phục
ông đợi tôi, để những người kia đi trước, trực thăng trở lại đón và đưa ông tới
Atlantic city sau”, Roger kể lại.
Ngay sau khi tôi được dẫn vào
văn phòng, trợ lý Norma Foerderer mặt tái mét vào nói với Donald Trump là cảnh
sát trưởng bang New Jersey Clint Pagano đang chờ trên điện thoại. Trump chuyển
sang chế độ loa ngoài: “Tôi lấy làm tiếc phải thông báo chiếc trực
thăng mà công ty ông thuê đã rơi ở vùng đồi thông. Mọi người trên máy bay đều
tử nạn". "Ông chắc chứ?" Trump hỏi. “Một
trăm phần trăm”, viên cảnh sát trưởng trả lời.
Roger kể rằng những người phụ
nữ trong tổ chức Trump òa khóc trước việc Trump mất Steve Hyde và Mark Estee,
hai giám đốc điều hành casino giỏi nhất. Donald bảo Norma nối điện thoại với
các bà quả phụ ông nói chuyện với từng người và trong một số trường hợp cuộc
gọi của Trump báo tin về cái chết của chồng họ là tin đầu tiên về sự kiện đau
thương này. “Trong khi Trump có thể còn nhiều cuộc hẹn sau lúc gặp tôi
hôm ấy. Tôi biết mạng sống của ông đã được bảo toàn để cứu nền Cộng hòa và phục
hồi nền kinh tế của nước Mỹ.”
“Đó là lúc tôi nhận ra Trump
đến trái đất này vì mục đích lớn hơn. Đó cũng chính là lúc tôi nhận ra ông sẽ
là Tổng thống.”
(còn tiếp...)
Đường Thư
Xem tiếp>>> Tổng thống Donald Trump - Kỳ 2:
Xem thêm:
No comments:
Post a Comment