Wednesday, October 9, 2019

Tiễn Bạn Hải Triều, Nhà Văn Bất Khuất - Chu Tất Tiến


Tiễn Bạn Hải Triều, Nhà Văn Bất Khuất 
Chu Tất Tiến
  
“Người lính già không bao giờ chết. Họ chỉ nhạt nhòa đi”. Mỗi khi nghe tin một chiến hữu ra đi, tôi vẫn cố níu lấy câu hát di hành của quân đội Anh quốc thuở xưa, để ngăn không cho những giọt lệ rơi xuống. Tuy nhiên, nếu có thể không khóc, thì trái tim tôi cũng đập yếu hơn thường lệ và vì thế, mà ngực tôi như có một tấm đá chặn ngang. Nhất là hôm nay, nghe tin chiến hữu Hải Triều, tức Nhà Văn Lê Khắc Anh Hào, đã thật sự rời xa cuộc chiến đấu đơn độc mà anh vẫn kiên nhẫn duy trì trong suốt mấy chục năm qua, sau khi bắt buộc phải rời nhiệm vụ của một người lính bảo vệ quốc gia, tim tôi trĩu nặng hơn, và cho dù cũng vẫn ngâm nga câu hát trên, những giọt nước mắt cũng vẫn lặng lẽ lăn xuống.

Những hình ảnh cùng chiến đấu năm nào bất chợt hiện lên ào ạt, dĩ nhiên không phải hình ảnh của chiến trường súng đạn, vì anh Hải Triều nhập ngũ trước tôi 2 khóa Thủ Đức, anh khóa 23, tôi 25. Hải Triều chiến đấu ngang dọc, anh hùng hơn tôi, và sự hiểu biết về quân đội, quân sử của anh cũng dầy hơn tôi gấp bội. Tôi mới được quen biết và trở thành chiến hữu của anh trên mặt trận văn chương hơn hai thập niên thôi. Trước đó, tôi vẫn thích đọc văn phong của anh, nhất là những tường thuật về các “trận đánh không tên” nhưng đầy anh hùng tính của quân đội Việt Nam Cộng Hòa, mà sau này, anh đã tổng hợp thành các tuyển tập, như một cuốn biên niên sử có giá trị cao, bởi được viết bởi chính những người lính đã tham gia các trận đánh đó.

Giọng văn của anh không mầu mè hoa lá mà có sức lôi cuốn lạ kỳ, có lẽ vì trong mọi giòng chữ, đều thể hiện lên tính cách “Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm” của một người lính chân thực, mà không có cái “tôi” như nhiều tác giả khác. Đặc biệt là giọng nói của anh, lúc nào cũng nồng nhiệt, lúc nào cũng đầy rạo rực của một người lính mới nhận một nhiệm vụ quan trọng: “Nhất định rồi! Tôi với anh phải làm như thế! Bất cứ giá nào!”, “Mình phải chiến đấu chứ! Không thể để cho lũ giặc Cộng nhởn nhơ ăn hiếp dân mình được!” Điều mà tôi thán phục anh nhất là, cho dù anh đang bận đủ việc, cho dù anh đang ở mãi bên Canada, mà nếu tôi có chương trình gì liên quan đến việc chiến đấu trong mặt trận văn hóa ở đây, hay ở quốc gia khác, anh không ngần ngại nhận lời ngay. Nếu thiếu phương tiện tài chánh, thì anh cũng cố xoay sở cho đủ để bay xuống miền Nam California này để gặp tôi và làm việc liên tục.

Như lần tôi ngỏ ý với anh là muốn ghi lại các cuộc phỏng vấn Dân Oan ở Việt Nam do tôi thực hiện trên đài Little Saigon Radio để chuyển thành sách, anh hăm hở nhận lời liền. Đây là một công việc vô cùng khó khăn, mà có thể nói, không một người nào làm nổi, trừ bạn tôi, Hải Triều! Nói thì đơn giản nhưng thực hiện không dễ: Mở Internet lên, lắng nghe một câu, rồi ngưng máy, để viết nguệch ngoạc bằng bút trên giấy, sau đó, bật máy lên, nghe tiếp một câu khác.. Sau đó, viết lại bằng Microsoft word! Thật căng thẳng vì chính tôi, đã nhiều lần cố gắng làm nhưng chỉ được vài câu là phải đầu hàng, chịu không nổi! Vậy mà Hải Triều đã kiên nhẫn ghi lại giùm tôi 46 cuộc phỏng vấn, sau đó, “lay-out” lại thành 2 tuyển tập “TIẾNG NÓI BẤT KHUẤT TỪ VIỆT NAM!”. Công việc thứ 2 cũng không kém gay go là tìm hình ảnh và tiểu sử của từng nhân vật được phỏng vấn để cho những bài phỏng vấn có giá trị hơn. Cuối cùng, anh kèm theo vài bài thơ của anh, cũng như thêm vào những hình ảnh Dân Oan ở Việt Nam bị đánh đập, tấn công bởi lũ côn đồ quyền thế. Như thế là 2 Tuyển Tập đã ra đời, mỗi tập 1000 cuốn, hai anh em tổ chức giới thiệu sách, bán sách và dùng tất cả tiền thu được để góp vào việc trợ giúp Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa. 

Sau khi hoàn tất 2 tuyển tập bằng tiếng Việt rồi, chúng tôi không ngừng ở đó, tiếp tục giai đoạn 2 là dịch sang tiếng Anh để có thể truyền đạt đến thế giới cho họ biết rõ sự thực ác ôn của chế độ Cộng Sản, trấn áp dân lành một cách dã man. Những hình ảnh, tư liệu, tiểu sử của từng nhân vật được phỏng vấn sẽ là những chứng cớ lịch sử, không thể chối cãi. Và cũng với sự hợp tác của Hải Triều, chúng tôi cùng in bản tiếng Anh với tựa đề: “THE UNDAUNTED VOICE FOR HUMAN RIGHTS FOR VIETNAM”. Để sau đó, anh cùng tôi, lên đường sang Canada, theo lời mời của Hội Cựu Quân Nhân Calgary, giới thiệu các tuyển tập tiếng Việt đến cộng đồng Việt ở Calgary, Canada, và bản tiếng Anh được trao tận tay giới Dân Biểu Canada.

Với các tuyển tập này, một lần nữa, anh và tôi vinh hạnh được lời mời của Hội Cựu Quân Nhân Sydney, Úc Châu và Cộng Đồng Liên Bang Úc Châu, bay sang Sydney, Melbourne và Brisbane cũng để nói chuyện về vấn đề Nhân Quyền.

Tại Sydney và Melbourne, nhờ sự trợ giúp của Hội Cựu Quân Nhân, Cộng Đồng Liên Bang Úc Châu, và của Khối 8406, chúng tôi đã được mời vào Quốc Hội Tiểu Bang Sydney, Quốc Hội Tiểu Bang Melbourne, và Quốc Hội Liên Bang Úc Châu, gặp gỡ các Dân Biểu, Nghị Sĩ, Bộ Trưởng và đặc biệt là Cố Thủ Tướng Úc để trình bầy về tình trạng Nhân Quyền tại Việt Nam đang bị vi phạm trầm trọng. Khi gặp Bà Dân Biểu Liên Bang Úc Châu cũng đồng thời là Phụ tá Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc về Nhân Quyền, cầm cuốn sách của chúng tôi trên tay, bà đã khóc vì không thể tưởng tượng được Dân oan Việt Nam bị tra tấn tàn tệ như thế.

Sau 2 chuyến đi chung với Hải Triều đến Canada và Úc, là chuyến đi mang cuốn sách “The Undaunted Voice For Human Rights in Vietnam” vào Quốc Hội Hoa Kỳ không có anh, vì lúc đó, anh đang ốm mệt. Với sự giúp đỡ của Tiến sĩ Nguyễn đình Thắng, tôi đã trao tận tay cuốn sách đến gần 20 vị Thượng Nghị Sĩ và Dân Biểu Liên bang, và cuối cùng, được mời lên phát biểu 3 phút trong phòng Khánh Tiết của Quốc Hội Hoa Kỳ. Trong lúc phấn khích vì được nói trong Quốc Hội Mỹ, tôi đã chấm dứt phần phát biểu của tôi bằng 3 lần hô to: “Việt Nam Muôn Năm!”

Hôm nay, tuy ngày ấy đã xa rồi, nhưng hình ảnh của những lần cùng đi với Nhà Văn Hải Triều sang quốc gia khác để nói chuyện về Nhân Quyền với thế giới, những lần cùng ra ra mắt sách, những lần đi bán sách tại Hội Chợ Tết với anh, vẫn còn lồng lộng trong trái tim của người lính già như tôi. Thật sự, nếu không có anh, không có sự nhẫn nại, kiên trì chiến đấu cho một Việt Nam Tự do, tất cả những sự việc kể trên đều là giấc mơ không bao giờ hiện thực. Hải Triều, Lê Khắc Anh Hào là một mẫu chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa anh dũng, trong chiến trận khói lửa hay trên mặt trận văn hóa, lúc nào cũng hiên ngang, lồng lộng. Anh là một Huynh Trưởng đáng kính của tôi. Trong những giọt nước mắt ngậm ngùi nhớ người chiến hữu, cầu mong anh vào nơi an nghỉ chỉ có thương yêu, không có hận thù, đàn áp, bất công, nơi Mẹ Việt Nam đón anh vào ngàn đời chung thủy.
Chu Tất  Tiến



No comments:

Post a Comment